Tình dục liệu có quan trọng?

Thỏa mãn xác thân với một ai đó có ý nghĩa gì khi ta đối diện với sự cô đơn đến tận cùng trống rỗng?

Có một lần, chị hẹn em ra quán café để tâm sự về cuộc hôn nhân của mình. Nó làm chị bức bối quá đỗi.

Họ cưới nhau sau quãng thời gian tìm hiểu không lâu. Cùng nhau gầy dựng kinh tế vững vàng, có một cậu con trai, cuộc sống có thể gọi là viên mãn.

Nhưng trải qua từng năm tháng, có một điều gì đó giữa hai người dường như đã chết.

Không đánh đập, không cãi vã, chỉ là không còn tiếng nói chung. Nó đều đều đến ngột ngạt.

Những đêm nằm cạnh nhau, mỗi người quay về mỗi phía. Những cử chỉ yêu thương mãi mãi đã không còn nữa. Có lần, chị đánh bạo thò tay vào ngay đũng quần anh, anh vẫn lặng lẽ cầm điện thoại chơi game. Chị nhục nhã ôm lấy tổn thương. Bao nhiêu lần đòi ly hôn anh không chịu. Có lúc kêu gào: “Nếu vậy thì hãy để em được có bồ!”, anh cũng không đồng ý, còn con còn cái. Chị không biết phải thế nào cả.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Lúc đó, chị phẫn uất dù tình cảm có thể không còn nữa nhưng chị vẫn có nhu cầu, chỉ muốn anh đè mình ra xem như chơi gái cũng được. Nhưng vô vọng.

Em nghĩ hôn nhân như thế quả thực là một cuộc đày ải. Không phải vì khát khao tính dục không được thỏa mà là sự mất kết nối về tinh thần giữa người bạn đời. Không còn đồng điệu, không còn khả năng sẻ chia mới là điều khủng khiếp nhất. Thỏa mãn xác thân với một ai đó có ý nghĩa gì khi ta đối diện với sự cô đơn đến tận cùng trống rỗng? Nó chỉ là sự giãy giụa yếu ớt của những con người chẳng đủ can đảm để thoát ra tìm bình an và hạnh phúc thật sự.

Bởi sex thật sự cũng không quan trọng đến dường ấy.

Ít ra là đối với Chinh và Bruno.

Đó là một cặp vợ chồng em gặp ở một làng ven biển. Họ cưới nhau chỉ vì Chinh cảm động lúc đi cùng Bruno qua cầu, thấy một người đàn bà khó nhọc đẩy xe, Bruno quay lại để đẩy cùng. Một người đàn ông tốt biết chia sẻ là những gì mà Chinh cần. Cho dù khác văn hóa nhưng anh ấy có thể đổi thay vì cô ấy. Cùng nhau hướng đến công việc thiện nguyện.

Khi đó, Chinh ăn chay, thiền định. Bruno cũng ăn chay trường cùng. Mỗi người mỗi phòng.

Em tò mò hỏi: “Còn sex nữa không?”. Chinh nói “Đã không còn. Chuyện đó không quan trọng”.

Vì họ có chung một tình yêu lớn để đồng điệu cùng nhau. Vì họ có tình yêu giữa con người với con người để không làm tổn thương nhau. Có thể chỉ là một cái ôm cũng đã đủ ấm áp. Hoàn toàn là đời sống tinh thần thuần túy. Bình yên. Không đòi hỏi nhiều. Nó linh thiêng và gắn kết tự nhiên mà không cần bất kỳ điều gì ràng buộc.

Kể cả con cái. Họ không có con. Không cần phải đem chúng ra như một con tin cho một cuộc hôn nhân bất toàn.

Em đã từng nghe quá nhiều cuộc ngoại tình ngoài hôn nhân. Mỗi người mỗi vẻ. Nhưng em nghĩ đa phần chỉ là khát khao muốn khám phá những cảm giác mới lạ, thứ mà năm tháng cũ kỹ đã giết chết những xúc cảm trong nhau, những con người trong nhau.

Cuối cùng sau những lang bạt, rong ruổi ấy ta được gì và mất gì?

Khi nhan sắc phai mờ, khi thân thể rệu rã ta không còn đủ sức chinh chiến nữa, có phải nắm lấy tay một người cũng đã đủ vẹn toàn cho kiếp người?

Có lẽ mơ một tình yêu thuần khiết và son sắt như thế là một điều quá đỗi viển vông trong đời sống như thực tại…

Vân Anh

Tại sao phải ngu ngốc để được yêu?

Tại sao phải ngu ngốc để được yêu?

Nếu bạn là một người phụ nữ sắc sảo mà phải băn khoăn nên sống thật với mình hay phải giả ngu nhún nhường bạn đời thì bạn chưa khôn ngoan lắm