Tôi là con gái độc nhất của bố mẹ. Lúc tôi thi đại học ở xa, bố mẹ lo lắng vô cùng. Ông bà sợ tôi đi xa rồi không về quê nữa. Nhưng tôi yêu thích nghề báo chí nên cãi lời bố mẹ, quyết tâm đi học cho bằng được. Tốt nghiệp rồi, tôi tìm việc, lấy chồng rồi định cư ở thành phố luôn.
Mỗi năm, tôi về nhà được vài lần. Lần về nhiều ngày nhất là dịp Tết Nguyên Đán. 2 năm trước, bố tôi qua đời vì đột quỵ. Mẹ gọi điện, giọng run rẩy báo tin, kêu tôi về để tang bố. Đó là ngày đen tối nhất trong cuộc đời tôi. Tôi khóc cạn nước mắt, suy sụp tinh thần một thời gian dài. Bố qua đời, tôi không được ở bên cạnh, không nhìn mặt bố lần cuối. Câu hỏi trước lúc bố mất lại là: "Con gái đã về chưa?". Cay đắng làm sao.
Cũng từ đó, tôi nghiêm túc suy nghĩ chuyện về quê sống với mẹ. Tôi không muốn xa mẹ. Tôi càng sợ sẽ có một ngày, mình mất mẹ đột ngột như mất bố. Nhưng chồng tôi không chịu đi. Anh cũng là con trai độc nhất, lại là cháu đích tôn nên không thể bỏ gia đình. Vợ chồng tôi có một thời gian mâu thuẫn vì chuyện này.
Ảnh minh họa |
Dịp Tết năm nay, vợ chồng tôi về quê với mẹ được 5 ngày. Mùng 4 Tết, chúng tôi phải về lại thành phố. Chuẩn bị xong xuôi hết rồi thì con trai tôi đột nhiên biến mất. Cả nhà hốt hoảng đi tìm. Tôi sợ đến tái mét mặt mày, chỉ lo con gặp chuyện không may. Xung quanh nhà toàn là ao hồ, dù đã được rào chắn cẩn thận nhưng cũng không thể đảm bảo 100% độ an toàn.
Không ngờ, mẹ tôi lại tìm được thằng bé đang núp trong tủ quần áo của ngoại. Mẹ tôi vừa mở tủ ra, thằng bé đã òa khóc rồi hét toáng lên: "Không, con muốn ở với bà ngoại cơ. Bà ngoại ở một mình, đêm bà còn khóc nữa. Con không muốn về nhà đâu".
Vợ chồng tôi sững sờ trước câu nói đó của con. Mẹ tôi ôm lấy cháu, nước mắt rơi lã chã. Tôi cũng biết, đêm qua, mẹ cứ hôn cháu rồi khóc thầm vì không nỡ xa cháu. Tôi chỉ không ngờ, con trai tôi cũng biết điều đó và nó thương bà ngoại đến mức không muốn về nhà.
Chồng tôi nghe con trai nói vậy thì tỏ ra bối rối. Anh ấy cũng không nghĩ con trai lại thương bà và muốn ở quê như vậy. Chúng tôi phải lôi kéo lắm, thằng bé mới chịu lên xe ô tô nhưng vẫn khóc, giãy đạp lung tung.
Nhìn qua kính, thấy mẹ đứng khóc một mình, tim tôi đau như dao cắt. Tôi phải thuyết phục làm sao để chồng chịu về quê sống với mẹ tôi đây?
Không muốn thua kém chị dâu, tôi mua chiếc áo 3 triệu biếu mẹ chồng, nào ngờ bà nổi giận yêu cầu tôi trả lại
Tôi rất cảm kích tấm lòng của mẹ chồng khi bà trả lại món quà tôi đã tặng.