Kết quả: người lớn có chuyên môn nhưng không dám hỏi lương, ngại deal offer, thấy căng khi mở app ngân hàng.
1. Coi tiền là chuyện “cấm hỏi”.
Nhiều nhà chỉ cần con hỏi “bao nhiêu tiền điện” hay “một tháng nhà mình tốn bao nhiêu” là bị chặn ngay: “Chuyện người lớn, đừng hỏi.” Trẻ sẽ hiểu rằng tiền là lĩnh vực mình không đủ năng lực để chạm vào. Lớn lên, họ né lập ngân sách, sợ đầu tư, luôn cảm giác “mình không đủ giỏi để quản tiền”.
![]() |
| Ảnh minh hoạ |
2. Đụng tới tiền là căng thẳng.
Có gia đình mỗi lần nhắc tới học phí, hóa đơn hay lương bổng là bố mẹ gắt gỏng hoặc thở dài “nói về tiền mệt lắm”. Trẻ học cảm xúc rất nhanh: nếu tiền luôn đi cùng áp lực, chúng lớn lên sẽ mặc định tài chính là thứ phải tránh. Họ thấy hỏi lương là kỳ, đầu tư là rủi ro, và bàn về kế hoạch tiền bạc là căng thẳng.
3. Hỏi về tiền bị xem là vô lễ.
Khi con hỏi giá món đồ hay mức lương ngành nghề mà bị mắng “hỗn”, chúng sẽ mang theo nỗi sợ bị đánh giá đến tận khi trưởng thành. Từ đó, kỹ năng đàm phán gần như bị triệt tiêu: ngại deal lương, ngại hỏi ngân sách đối tác, ngại đề xuất tăng thu nhập dù hoàn toàn có năng lực.
Tiền không đáng sợ, nhưng im lặng, né tránh và gắn tiền với cảm xúc tiêu cực lại khiến trẻ lớn lên thiếu tự tin với tài chính. Nói chuyện về tiền bình thường như nói chuyện học hành, rõ ràng, bình tĩnh, hợp lứa tuổi sẽ là bước đầu để con không lớn lên trong tâm thế “sợ tiền”.

















































Chồng cho người yêu cũ mượn tiền, 1 năm sau người hẹn gặp tôi trả lại khiến tôi choáng váng cực độ
Gặp nhau ở quán cà phê, thứ khiến tôi “đứng hình” không phải là phong bì cô ấy đưa, mà là… người trả tiền.