Suốt hai thập kỷ làm nghề, Thụy Mười chưa bao giờ chọn cách bon chen để được “nổi bật”. Chị kể một cách nhẹ tênh rằng mình từng nhận đủ thể loại vai – từ bà mẹ quê, người hàng xóm đanh đá, đến các nhân vật có tính cách lập dị – miễn là có chiều sâu và có thể sống cùng nhân vật ấy một cách tử tế. "Không cần là vai trung tâm, chỉ cần là vai khiến người xem nhớ"- và điều ấy, Thụy Mười đã làm được không chỉ một lần.
Một vai diễn câm, nhưng không im lặng
Trở lại với dự án phim điện ảnh kinh dị mang tên "Út Lan: Oán linh giữ của" của đạo diễn Trần Trọng Dần, Thụy Mười đảm nhận nhân vật người ở bị câm – một vai diễn hoàn toàn không có thoại. Dù là nhân vật không nói, nhưng lại chứng kiến và thấm đẫm tất cả những biến cố của gia đình – một kiểu nhân vật đòi hỏi diễn viên phải tiết chế, nhưng vẫn phải cho thấy nội lực. Chính sự lặng lẽ đó khiến Thụy Mười buộc phải nhập vai ở mức cao, sống trọn trong cảm xúc của nhân vật thay vì “diễn”. Chị chia sẻ đây là thử thách thật sự với bản thân, bởi mọi cảm xúc đều phải dồn vào ánh mắt, hành động và hơi thở. “Mình không có thoại để bày tỏ, mà phải dùng cơ thể để diễn. Cái này khó hơn nhiều so với những vai bình thường”
![]() |
Thụy Mười với vai diễn trong phim điện ảnh "Út Lan: Oán linh giữ của" |
Một trong những kỷ niệm khó quên nhất của Thụy Mười trong quá trình quay phim Út Lan chính là cảnh hành động kéo dài cả đêm. Dù có vấn đề về sức khỏe trước đó, và luôn phải giữ mình vì căn bệnh tim, chị có một phân cảnh hành động khá mạo hiểm, đó là một chuỗi rượt đuổi, giằng co, đánh nhau giữa hai nhân vật – được quay liên tục từ tối hôm trước đến khuya hôm sau mới hoàn tất.
“Cảnh đó là hai anh em đánh nhau, từ trong nhà đánh ra ngoài sân, qua bụi rậm, băng qua ao nước… quay một lần là quay suốt đêm,” chị kể.
Và rồi, trong một cú xô đẩy theo kịch bản, Thụy Mười – vì quá nhập vai – đã vô tình làm bạn diễn bị thương. “Lúc đó đang cao trào, đâu có biết là bạn bị đau. Đến khi đạo diễn hô ‘cắt’, nhìn thấy máu chảy, thấy mặt bạn ấy là chị tái cả người.” Dù đó là một sự cố ngoài ý muốn, nhưng lại là minh chứng cho cách Thụy Mười và bạn diễn đã dấn thân thật sự vào nhân vật – không nửa vời, không tính toán.
Điều đặc biệt là trong một bộ phim thiên về yếu tố kinh dị, nhân vật của Thụy Mười lại mang đến nét cảm xúc lắng dịu, giúp khán giả kết nối với phần nhân văn bên dưới lớp sợ hãi. Đó cũng là điều khiến chị trân trọng vai diễn này, dù đất diễn không nhiều.
Không sợ vai phụ- chỉ sợ vai nhạt
“Kịch bản nào khiến chị cảm thấy chưa ‘đã’ thì chị sẽ từ chối, dù là vai chính.”
Câu nói ấy, không phải nghệ sĩ nào cũng nói được – càng không dễ thực hiện. Nhưng Thụy Mười lại sống bằng nguyên tắc đó. Được gọi với danh xưng "nữ hoàng vai phụ" song với Thụy Mười cái hay nằm ở việc vai diễn có đất sống hay không. Có những nhân vật chỉ xuất hiện vài phút, nhưng nếu có hồn – sẽ còn sống mãi. Đó là lý do chị luôn đọc kịch bản thật kỹ, trao đổi với đạo diễn từng điểm nhỏ để “xin thêm đất” cho vai diễn của mình nếu thấy hợp lý.
Trong phim mới, Thụy Mười thú nhận “chưa đã” vì vai diễn trong phim Út Lan có phần bị kìm nén, chưa được bung cảm xúc hết mức. Nhưng chị hiểu – mỗi bộ phim là sự cân bằng, và chị tôn trọng cấu trúc chung. Thụy Mười nói điều đó với một nụ cười – không hối tiếc, chỉ là một lời nhắn gửi âm thầm đến khán giả: “Tôi còn có thể làm được nhiều hơn thế.”
![]() |
Diễn viên Thụy Mười |
Thụy Mười- tiếng hát để chữa lành và giúp người
Ngoài phim ảnh, Thụy Mười còn có một tình yêu khác chính là ca hát. Những bản nhạc nhẹ nhàng, tự sự là nơi chị trút hết những cảm xúc thầm kín. Âm nhạc đến với chị như một người bạn – không ồn ào, không tham vọng sân khấu, nhưng rất thật và rất riêng.
“Ban đầu là đam mê, sau này là nơi để sống nhẹ hơn. Mỗi lần hát là như được kể lại câu chuyện của mình một cách êm dịu.” chị nói
Dù không đặt kỳ vọng lớn với âm nhạc, Thụy Mười xem đó như một phần tự nhiên của mình – không cần sân khấu lớn, chỉ cần đúng lúc, đúng người nghe, là đủ. Và rồi, ít ai biết, chị cùng nhóm bạn thân tạo nên nhóm thiện nguyện Ngũ Long Du Ký – giúp đỡ các nghệ sĩ nghèo, các phận đời lặng lẽ không ai nhớ đến. Không kêu gọi rầm rộ, không cần báo đài, chỉ có sự chân thành và sẻ chia âm thầm.
“Tụi mình đâu có kêu gọi. Mình chỉ đăng clip, có số điện thoại, ai thương thì người ta tự gọi. Có lần giúp được người ta thuê nhà một năm, trời ơi... người đó mừng đến mức mà người ta khóc như mưa khiến mình cũng xúc động theo.”
Giữa showbiz đầy ánh đèn và xô bồ thị phi, Thụy Mười là một chấm lặng. Nhưng chấm lặng ấy không mờ nhạt – mà là một đốm sáng âm ỉ, bền bỉ cháy, đủ sưởi ấm cho khán giả, cho đồng nghiệp, cho những số phận lặng thầm bên lề ánh hào quang. Chị sống như vai diễn của mình – không phô trương nhưng luôn đong đầy cảm xúc.
Mạc Văn Khoa học múa tuồng, hát cải lương khi đóng phim kinh dị ‘Út Lan: Oán Linh Giữ Của"
Sau hai năm từ chối nhiều lời mời đóng phim, Mạc Văn Khoa tái xuất trong phim kinh dị ‘Út Lan: Oán Linh Giữ Của’, kỳ vọng mang đến cú lột xác từ tạo hình đến tính cách.