Bố chồng tôi làm nhân viên bảo vệ, mới về hưu được nửa năm nay. Ông sống với anh trai chồng và chị dâu. Mỗi tháng, tôi đều gửi cho ông 5 triệu, gọi là phụ cấp sinh hoạt phí. Mẹ chồng tôi mất lâu rồi, giờ chỉ còn mỗi bố nên tôi không thể lơ là được. Mà chồng tôi cũng rất thương ông, lúc nào cũng nhắc nhở tôi rảnh rỗi là phải gọi điện hỏi thăm sức khỏe bố đều đặn.
2 tháng trước, bố chồng tôi bị đột quỵ. May mắn là ông được hàng xóm phát hiện kịp thời và đưa đến bệnh viện. Tuy được cứu chữa nhưng vẫn bị di chứng khiến ông gặp khó khăn trong việc đi lại, nói năng. Ông còn đi vệ sinh không tự chủ. Việc chăm sóc bố cũng gặp khó khăn rất nhiều.
Thời gian ông nằm viện, vợ chồng tôi thu xếp công việc để thay phiên nhau chăm sóc. Lúc này, chúng tôi mới hiểu rõ một chuyện. Thì ra vợ chồng anh cả không chăm sóc bố chu đáo. Họ luôn nói bố còn mạnh khỏe thì phải phụ họ dọn dẹp nhà cửa, đưa đón cháu đi học. Anh chị đi làm về chỉ việc ăn cơm rồi bỏ đó, bố chồng sẽ là người dọn dẹp, rửa chén bát.
Ngay cả một tháng bố nằm viện, anh chị chỉ đến thăm vài lần, đưa cho tôi 20 triệu là coi như hoàn thành trách nhiệm.
![]() |
Ảnh minh họa |
Hôm kia, vợ chồng tôi về thăm bố chồng. Chứng kiến cảnh ông tập tễnh chống gậy đi nấu ăn mà chồng tôi nổi đóa lên. Trong khi chị dâu thì ngồi nói chuyện điện thoại với bạn ở phòng khách. Chồng tôi giật lấy rổ rau trong tay ông rồi vứt luôn ra ngoài sân.
Anh lớn tiếng chất vấn chị dâu tại sao để bố ở phải nấu ăn, còn chị thì điềm nhiên ôm điện thoại? Chị ấy không nói không rằng mà bỏ vào phòng, đóng sầm cửa lại. Chồng tôi tức quá, bảo tôi thu dọn vài bộ quần áo của bố rồi đưa ông đến nhà chúng tôi ở.
Bố chồng liền ngăn cản. Ông vào phòng, cầm ra cuốn sổ tiết kiệm 500 triệu đưa cho vợ chồng tôi. Chúng tôi chưa hiểu chuyện gì thì bố đã thở dài, nói run run: "Số tiền này bố cho các con. Nhưng bố không đến ở với các con đâu. Bố còn làm được việc gì thì giúp đỡ cho anh con. Chứ nó cũng sống khổ với vợ nó lắm".
Trời ơi, vợ chồng tôi tức đỏ mặt. Chồng tôi đặt cuốn sổ tiết kiệm lên bàn, bảo tôi ra xe ô tô về gấp.
Tuy nhiên, tôi vẫn lo cho bố chồng quá. Ông mới đỡ bệnh mà đã làm việc nhà. Chẳng may ông té ngã lần nữa thì không biết sẽ nguy hiểm thế nào? Cũng không hiểu sao anh chồng lại sợ vợ, vô trách nhiệm với bố như vậy. Có nên thuyết phục ông đến nhà tôi ở không?
Về nhà thấy hàng xóm đang ở trong bếp với vợ, chồng tôi xông vào nói một câu khiến 2 người đàn ông suýt đánh nhau
Nhìn 2 người đàn ông gây gổ với nhau mà toàn thân tôi run rẩy sợ hãi, chỉ lo xảy ra điều không mong muốn thì khổ vợ con.