Ai gặp chồng tôi lần đầu cũng trầm trồ: trẻ tuổi, thành đạt, làm giám đốc công ty công nghệ, đi xe sang, nói chuyện duyên dáng đi vào lòng người. Còn tôi, lúc gật đầu cưới anh, trong lòng cũng thầm nghĩ mình số hưởng. Bạn bè ai cũng bảo: “Mày hời quá, cưới được soái ca vừa đẹp trai vừa có tiền, như tổng tài xé phim bước ra”. Tôi cũng từng tự hào khoe: “Chồng tao quản lý mấy chục nhân viên, bận rộn ký hợp đồng cả tỷ bạc”.
Ấy vậy mà, chỉ vài tháng sau đám cưới, tôi mới vỡ mộng: Hóa ra cái “tài ba” của chồng chỉ gói gọn trong… công ty. Về nhà, anh vụng về đến mức còn thua một sinh viên năm nhất xa nhà.
Lần đầu tiên tôi nhờ anh nấu mì gói vì mình bận họp online, anh hí hửng xắn tay vào bếp. Năm phút sau, tôi nghe tiếng kêu thất thanh: “Em ơi, nước sôi trào hết ra bếp rồi!”. Tôi chạy xuống, nồi mì loãng như canh, còn sợi thì nát bét. Anh gãi đầu cười: “Anh tưởng cứ đổ gói mì vào nước là xong”. Tôi không biết nên tức hay nên thương.
![]() |
Ảnh minh họa |
Chưa dừng lại ở đó. Ngày đầu tiên hai vợ chồng đi siêu thị mua đồ về, tôi bảo anh dọn vào tủ lạnh. Mười phút sau quay lại, tôi thấy hộp kem đánh răng, chai dầu gội, thậm chí cả cuộn giấy vệ sinh nằm gọn ghẽ trong… ngăn mát. Tôi hỏi thì anh tỉnh bơ: “Thì thấy chỗ nào còn trống thì anh để thôi, cho nó gọn”.
Đỉnh điểm là một lần hai vợ chồng định “gần gũi” thì chuông điện thoại reo. Là cuộc gọi của nhân viên hỏi chỉnh sửa gì đó. Anh lập tức… dừng tất cả, ngồi bật dậy, mở laptop hí hoáy sửa. Tôi chỉ biết nằm ngẩn ngơ, rồi phì cười: “Đúng là cưới chồng IT, lãng mạn chẳng bằng deadline”.
Thú thật, có những lúc tôi bực đến phát khóc. Bạn bè ai cũng tưởng tôi được “công chúa bạch mã”, nào ngờ tôi phải kèm cặp chồng từ chuyện nhỏ nhất: cắm nồi cơm, gấp quần áo, thậm chí là cách gọi shipper. Nhiều khi tôi tự hỏi: Mình lấy chồng hay… có thêm 1 đứa con trai to xác?
Nhưng ở đời, cái gì cũng có mặt trái – mặt phải. Chồng tôi vụng về chuyện nhà thật, nhưng bù lại, anh chưa bao giờ tiếc với vợ một điều gì. Đi làm về mệt, vẫn ráng ngồi nghe tôi lải nhải kể chuyện công ty, thậm chí nhớ tên từng đồng nghiệp của vợ. Thi thoảng đang ngồi ăn cơm tôi giật mình thon thót vì được chồng hỏi thăm: Cái M. ngồi cạnh em bỏ chồng chưa? Chị T. mua nhà mới rồi à? Con bé B. lấy chồng được nửa năm rồi ấy nhỉ, thế mà vẫn phải nhờ mình dạy nấu ăn... 1000 câu chuyện vô tri của tôi anh đều nhớ rõ. Lỡ tôi nổi nóng, anh chỉ cười xòa, xin lỗi cho yên cửa yên nhà, giải thích "cảm xúc của vợ anh quan trọng hơn đúng sai". Anh luôn lo cho tương lai của cả hai, làm việc hùng hục nhưng không quên dành dụm, tính toán sao để tôi không phải vất vả.
Dần dần, tôi nhận ra không phải ai cũng hoàn hảo. Có người giỏi kiếm tiền nhưng kém khoản sinh hoạt; có người vụng việc nhà nhưng lại biết trân trọng vợ con. Thay vì trách móc, tôi chọn dạy anh những thứ cơ bản như dạy một sinh viên năm nhất học cách tự lập. Và ngạc nhiên chưa, anh học nhanh lắm: Giờ đã biết nấu cơm, phân loại đồ, thậm chí còn trổ tài pha cà phê cho vợ mỗi sáng.
Nhiều lúc ngẫm lại, tôi thấy may mắn. Một người đàn ông có thể không biết nấu mì, không rành việc nhà, nhưng nếu biết yêu thương, nhẫn nhịn và hết lòng lo cho gia đình, thì cũng xứng đáng là “giám đốc tài ba” trong lòng vợ.
Hóa ra, “thua cả sinh viên năm nhất” cũng chẳng sao miễn là anh ấy tình nguyện tốt nghiệp khóa học “làm chồng” do chính tay tôi đào tạo.
Kem chống lão hóa thử nghiệm cho hiệu quả vượt trội chỉ trong 28 ngày
Một loại kem chống lão hóa với thành phần tự nhiên đã cho thấy hiệu quả rõ rệt về mức độ đàn hồi, độ săn chắc của da và giảm rõ rệt nếp nhăn ở vùng trán và mắt.