Con dâu tôi làm ở công ty nước ngoài, cụ thể là bên ngành gì, công ty tên gì, tôi cũng không rõ. Chỉ biết là con rất bận, thường đi công tác trong và ngoài nước. Trong nhà, con dâu tôi cũng là trụ cột chính về kinh tế. Con trai tôi làm hậu phương cho vợ, làm viên chức nhà nước, có thời gian rảnh để chăm sóc con gái.
Khá giả nên con dâu thường gửi tiền về quê cho vợ chồng tôi. Về làm dâu được nửa năm, con đã sửa lại toàn bộ nhà cửa, xây cổng rào cao kín. Đồ đạc trong nhà cũng do con dâu mua sắm. Vợ chồng tôi chỉ có mỗi một đứa con trai, đất đai, nhà cửa sau này cũng để lại cho vợ chồng chúng nó. Nghĩ thế nên con dâu mua gì, tôi cũng nhận chứ không từ chối.
Mỗi năm, vợ chồng con trai về thăm nhà được mấy ngày Tết. Lần nào về, con dâu cũng mua rất nhiều thức ăn ngon. Còn mua quà cáp cho bố mẹ chồng và mấy đứa trẻ nhỏ hàng xóm. Tết nhất thì lì xì rất nhiều, đứa nào ít nhất cũng là 200 nghìn. Bởi thế, tuy ít về nhưng con vẫn được hàng xóm thương mến, chào đón nồng hậu.
Ảnh minh họa |
Năm nay, con dâu đem về cho tôi một cái túi xách, nhìn cứ như túi đi chợ. Tôi trông kiểu dáng túi mà thấy bất ngờ, không nghĩ mắt thẩm mỹ của con lại "xuống cấp" như vậy. Cứ thế, mấy ngày Tết, tôi không đụng đến chiếc túi ấy. Con dâu có nhắc khéo vài lần, tôi cũng không động tới.
Sáng nay, tôi cầm túi đi chợ mua thịt cá. Đến quầy thịt, cô bán hàng cứ nhìn chằm chằm vào cái túi trên tay tôi. Thấy lạ, tôi hỏi thì cô ấy nói: "Cái túi cô đang mang đẹp quá, là hàng hiệu, phải hơn 30 triệu chứ không ít. Sao cô lại đem túi đi đựng thịt cá thế này, phí quá".
Tôi nghe mà bàng hoàng, không thể tin được. Cô ấy bảo tôi đưa túi cho mình xem kỹ hơn. Rồi cô ấy tra trên mạng, đúng là hơn 30 triệu thật. Biết giá cái túi mà mình chê bai, chẳng thèm đụng tới trong mấy ngày Tết mà tôi ngỡ ngàng.
Về nhà, tôi gọi điện cho con dâu, hỏi giá cái túi. Ấp úng một hồi, con mới nói cái túi có giá 36 triệu đồng. Con cũng bảo mình buồn vì mấy ngày Tết, mẹ chồng không cầm túi đi chúc Tết nhà họ hàng, làng xóm.
Tôi nói để tôi trả lại túi cho con, con bán lại rồi cầm tiền về cho tôi. Chứ tôi ở quê, có đi đâu mà cầm túi xịn như vậy: Vừa phí tiền vừa không hợp hoàn cảnh.
Con dâu nghe tôi nói thế thì hờn dỗi tắt máy. Tối, con trai gọi điện về, trách cứ tôi không trân trọng tấm lòng của vợ nó. Tôi không có ý đó. Nhưng nhìn cái túi, tôi lại thấy khó xử. Có nên bảo chồng chở tôi đến thành phố, trả túi lại cho con dâu không?
Con dâu biếu mẹ chồng 400 triệu dưỡng già nhưng bà không nhận mà muốn được đón ông tới sống cùng
Mong muốn của mẹ quá bất ngờ làm anh chị tôi khó xử.