Theo dõi vụ việc xảy ra tại trường THCS Trần Văn Đang (TP.HCM) những ngày qua, bên cạnh những tranh luận về các hình thức kỷ luật, có một chi tiết khiến tôi - một phụ huynh có con đang tuổi đến trường cảm thấy trăn trở nhất: Việc giáo viên giao cho lớp trưởng quyền kiểm soát, điểm danh cả nếp sinh hoạt cá nhân của bạn học.
Chúng ta thường nghĩ rằng để lớp trưởng quản lý lớp là rèn luyện kỹ năng lãnh đạo. Nhưng ranh giới giữa "lãnh đạo" và "cai quản" rất mong manh, nhất là khi chúng ta trao cho một đứa trẻ quyền hạn đi sâu vào đời tư của bạn bè mình.
Khi "quyền lực" trở thành gánh nặng của tuổi 13
Ở lứa tuổi học sinh THCS, tâm lý các con đang thay đổi và nhu cầu kết nối bạn bè là lớn nhất. Việc thầy cô yêu cầu lớp trưởng phải theo dõi, báo cáo ai ngủ muộn, ai dậy sớm,... vô tình đã đặt lên vai đứa trẻ ấy một áp lực quá sức.
Thay vì được hồn nhiên vui chơi, em lớp trưởng buộc phải đóng vai một "người giám sát" bất đắc dĩ. Em bị đặt vào tình thế khó xử: Nếu không báo cáo thì sợ thầy trách phạt, nếu báo cáo trung thực thì sợ bạn bè xa lánh.
Vô hình trung, cách quản lý này tạo ra một khoảng cách lớn trong lớp học. Người được trao quyền dễ sinh ra tâm lý bề trên hoặc bị cô lập; còn các bạn khác lại nảy sinh tâm lý đối phó, e dè, nhìn người bạn cùng lớp với ánh mắt thiếu thiện cảm.
![]() |
| THCS Trần Văn Đang |
Đừng để sự nghi kỵ len lỏi vào học đường
Môi trường giáo dục là nơi nuôi dưỡng nhân cách, và lòng tin là bài học đầu tiên. Nếu các con đến lớp mà luôn cảm thấy có "tai mắt" xung quanh, luôn nơm nớp lo sợ bị ghi tên, thì sự chân thành sẽ dần biến mất.
Thay vì giúp đỡ nhau cùng tiến bộ, các con có thể sẽ học cách "lấy lòng" lớp trưởng để được bỏ qua lỗi, hoặc chia bè kết phái để tự vệ. Những hệ lụy này có thể người lớn chưa nhìn thấy ngay, nhưng nó sẽ âm thầm làm rạn nứt những tình bạn trong sáng - thứ tài sản quý giá nhất của tuổi học trò.
Lời nhắn gửi từ phụ huynh
Kỷ luật là nền tảng của giáo dục, nhưng xin hãy để kỷ luật được xây dựng trên sự tự giác và tôn trọng lẫn nhau, thay vì sự kiểm soát chéo.
Chúng tôi mong mỏi các thầy cô hãy trả lại cho vai trò lớp trưởng đúng nghĩa của nó: Là một người bạn gương mẫu, là cầu nối sẻ chia, người sẵn sàng giảng bài cho bạn yếu hay bênh vực bạn bị bắt nạt. Xin đừng biến con trẻ thành công cụ để duy trì sự nghiêm khắc của người lớn.
Bởi vì, điểm số có thể cải thiện, nề nếp có thể uốn nắn theo thời gian, nhưng sự hồn nhiên và niềm tin vào bạn bè một khi đã mất đi vì những áp lực không đáng có, sẽ rất khó để tìm lại được. Mong rằng trường học sẽ luôn là nơi các con cảm thấy an toàn, được lắng nghe và được yêu thương.



















































Bài văn vỏn vẻn 26 chữ của 1 học sinh tiểu học khiến cô giáo vừa chấm vừa khóc nức nở: Cô đau đến nghẹn lòng!
Bài văn ấy, xứng đáng nhận được điểm tuyệt đối không chỉ vì kỹ năng viết, mà vì cảm xúc chân thật đến đau lòng.