Anh trai tôi học hành giỏi giang nên đậu đại học và kiếm được công việc lương cao. Còn tôi lười học, thích nhàn nhã hưởng thụ sớm và khó khăn lắm mới học xong cấp 3. Bố mẹ cũng tạo điều kiện cho tôi học tiếp để bằng anh trai nhưng dính đến yêu sớm, tôi chỉ thích lấy chồng, không mặn mà với chuyện học nữa.
Khi vừa đủ tuổi, tôi đã lấy chồng và cuộc sống hiện tại khó khăn đủ bề. Chồng làm thợ xây, vợ bán cá tôm ngoài chợ nuôi 3 đứa con ăn học quả là gánh nặng của chúng tôi.
Suốt 10 năm nay, vợ chồng tôi chắt chiu từng đồng mới được 100 triệu. Vậy mà mấy tháng trước, chồng tôi bị ngã ráo và số tiền đó đã dùng hết để chữa trị cho anh ấy. Từ ngày xuất viện đến nay, chồng tôi vẫn chưa đi làm được, một mình tôi nuôi 5 miệng ăn, rất cực nhưng chẳng dám than vãn với ai và chỉ tự động viên bản thân cần cố gắng hơn nữa, không được bỏ cuộc.
Mấy ngày vừa rồi, ngồi chợ bán hàng, nhìn người ta tấp nập mua sắm, còn tôi tiền chẳng có nên không dám nghĩ đến Tết. Hôm trước, ông bà nội ngoại đều nhắc nhở tôi Tết này không phải mua biếu cái gì, tiền để năm mới lo ăn uống và học hành cho bọn trẻ. Tôi rất cảm ơn bố mẹ 2 bên đã hiểu cho hoàn cảnh khó khăn của gia đình tôi.
Ảnh minh họa |
28 Tết, trong người tôi chỉ có đúng 4 triệu, tôi không dám tiêu pha gì, bởi đó là tiền vốn để năm mới tôi mua tôm cá về bán. Tôi mà dùng thì sẽ cụt vốn và cả nhà sẽ đói ăn.
Năm nay, vợ chồng anh tôi làm ăn được nên sắm sửa Tết cho bố mẹ không thiếu gì. Nhìn chiếc ô tô mới mua của anh trai, tôi lân la đến bên cạnh anh xin tiền. Dù gia đình khó khăn nhưng tôi cũng có sĩ diện nên chưa bao giờ dám mở miệng xin tiền anh chị.
Hiện tại, tôi chỉ muốn chồng con có cái Tết đầy đủ hơn nên dẹp sĩ diện sang một bên và xin anh trai 5 triệu. Đúng lúc anh trai rút tiền ra đưa cho em gái thì chị dâu từ đâu chạy đến và giật lại.
Chị bảo:
"Khi chiều nghe mẹ kể cuộc sống gia đình em đang rất khó khăn, 28 Tết rồi mà chưa sắm sửa được gì. Thế nên anh chị sẽ cho em 50 triệu, em hãy lấy một ít để mua quần áo mới cho chồng con và bánh kẹo để lên bàn thờ. Mấy ngày Tết em ăn ở nhà nội và ngoại rồi, không cần mua thực phẩm nhiều làm gì lãng phí. Số tiền còn dư để tiết kiệm, phòng lúc ốm đau bệnh tật".
Lời chị dâu nói làm nước mắt tôi không ngừng rơi. Tôi cảm ơn tấm lòng của anh chị, tôi không biết lấy gì để báo đáp 2 người đã giúp đỡ nữa?
Cầm tiền thưởng Tết chưa nóng tay, chị dâu đã sang hỏi vay, tôi từ chối thì chị rút nhẫn cưới đòi bán
Chồng bảo tôi cứ đưa cho chị ấy vay, chứ để chị bán nhẫn cưới thì càng rắc rối thêm.