Tôi và Duyên yêu nhau gần 1 năm. Theo kế hoạch thì tháng 4, chúng tôi sẽ tổ chức lễ đính hôn. Đến tháng 6 thì tổ chức đám cưới.
Tôi làm phó giám đốc nhân sự, thường đi công tác theo điều động của công ty. Nhờ chăm chỉ, nỗ lực mà tôi đã mua được nhà riêng, mua xe ô tô, có một khoản tiền tiết kiệm đáng kể. Những điều này, tôi đều kể hết cho Duyên nghe. Tôi nghĩ đã yêu nhau thì nên tin tưởng và tôn trọng nhau, không nên giấu giếm bất cứ điều gì. Hiện tại, tuy chưa cưới hỏi nhưng chúng tôi đã đăng ký kết hôn và Duyên đã chuyển đến căn hộ của tôi sống như vợ chồng.
Mấy ngày trước, chúng tôi còn hào hứng bàn bạc sẽ chụp ảnh cưới ở đâu, đặt tiệc tại nhà hàng nào, đi hưởng tuần trăng mật ở điểm du lịch nào? Chúng tôi chia sẻ mọi khoảnh khắc hạnh phúc lên mạng xã hội và nhận được lời chúc phúc từ mọi người. Mọi chuyện vẫn sẽ đi đúng kế hoạch nếu như không có buổi sáng hôm qua.
Mới sáng sớm, chuông cửa đã kêu inh ỏi. Tôi bực bội xuống mở cổng và bất ngờ khi thấy một người phụ nữ rất quen đứng trước mặt, cùng một đứa bé tầm 7 tuổi. Cô ấy hỏi tôi có còn nhớ cô ấy không? Đã 8 năm trôi qua rồi.
Tôi mời mẹ con cô ấy vào nhà nói chuyện. Người phụ nữ ấy giới thiệu mình là chị gái của Nhung. Nghe tên Nhung, tôi giật mình. Đó là người yêu cũ của tôi. Nhưng chúng tôi chỉ yêu nhau 2 năm, sau đó Nhung đột nhiên đòi chia tay, bảo là đi xuất khẩu lao động nước ngoài. Tôi tưởng thật nên cũng không níu kéo. Từ đó đến nay, chúng tôi mất liên lạc, không sao tìm thấy thông tin của nhau nữa.
Chị gái Nhung chậm rãi kể lại. 8 năm trước, cô ấy phát hiện mình có bầu nhưng giả vờ nhắn tin cho tôi, hỏi nên làm sao với đứa nhỏ trong bụng. Tôi đã dứt khoát trả lời: "Bỏ đi, chưa cưới hỏi mà đã có bầu thì gia đình anh không chấp nhận đâu. Đợi thêm vài năm nữa rồi tính". Nhung hỏi tận 2 lần như thế nhưng tôi chỉ đưa ra một đáp án.
Nhớ lại chuyện cũ, đúng là tôi đã từng nói như thế. Khi đó, tôi chưa chuẩn bị tâm lý làm cha. Gia đình tôi gia giáo, nếu biết bạn gái có bầu khi chưa cưới hỏi, chắc chắn tôi sẽ bị mắng sấp mặt.
![]() |
Ảnh minh họa |
Cô ấy đành chia tay, giữ đứa nhỏ lại và chuyển đến nhà chị gái sống. Đứa trẻ được 3 tuổi thì Nhung qua đời vì tai nạn giao thông, chị gái cô ấy là người nuôi đứa nhỏ. Giờ thấy tôi đăng ảnh hạnh phúc trên mạng, chị gái Nhung không chịu được và bàn với gia đình, đem con gái đến trả cho tôi.
"Tại sao cậu hạnh phúc, còn đứa nhỏ lại không được biết đến bố nó. Tôi cũng khó khăn, không nuôi nổi nữa, trả con lại cho cậu". Nói rồi, chị gái Nhung bỏ đồ đạc đứa bé lại rồi quay lưng đi thẳng.
Đứa nhỏ khóc lóc inh ỏi, tôi phải dỗ dành trong hoang mang, bất lực. Vợ sắp cưới tức tối bảo tôi phải xét nghiệm ADN, nếu đúng là con ruột thì gửi về nhà nội nuôi chứ cô ấy không sống cùng con riêng của chồng. Nếu không đúng thì trả về cho người phụ nữ kia.
Tự dưng có đứa trẻ trong nhà, tôi rối bời, không biết phải làm sao mới đúng?
Sau lễ mừng thọ bố chồng, con dâu mang thùng phong bì giấu đi, nào ngờ lại được mọi người tấm tắc khen ngợi
Không thể chấp nhận việc chị dâu cất thùng phong bì lên xe riêng, con trai út của tôi bức xúc phản đối gay gắt.