Ông Vương, một chủ thầu xây dựng ngoài 50 tuổi ở Trung Quốc là hình mẫu lý tưởng trong mắt nhiều người: đáng tin cậy, hào sảng và luôn miệng nói “không vấn đề gì”. Ông được nhiều người trong ngành biết đến như là “người anh cả hoàn hảo”.
Thế nhưng mùa đông năm ngoái, người đàn ông này bất ngờ được chẩn đoán mắc trầm cảm. Lo sợ uống thuốc ảnh hưởng đến công việc và sinh hoạt, ông chọn tìm đến tư vấn tâm lý. Qua nhiều buổi trò chuyện, ông Vương nhận ra vấn đề tâm lý của mình bắt nguồn từ thói quen luôn cố gắng làm hài lòng người khác suốt nhiều năm.
Ông Vương từ nhỏ đã nỗ lực để đáp ứng kỳ vọng của cha mẹ, tiếp quản việc kinh doanh gia đình và thể hiện được năng lực bản thân. Người đàn ông này luôn đặt nghĩa khí và tình anh em lên hàng đầu, luôn muốn trở thành người “được nể”.
![]() |
| Ảnh minh hoạ |
Đến trung niên, khi sự nghiệp lên cao, ông lại tiếp tục gồng mình để giữ hòa khí với đối tác, khách hàng và cấp dưới. Ngay cả khi ở nhà, ông cũng thường lấy lý do “Anh/bố làm việc vất vả vì các con” để làm hài lòng gia đình và biện minh cho việc vắng mặt lâu ngày vì công việc.
Trong buổi tư vấn tâm lý, người đàn ông cứng rắn ấy đã bật khóc. Lần đầu tiên trong đời, ông thừa nhận mình chưa từng thực sự sống cho bản thân. Lời khuyên của chuyên gia rất đơn giản: hãy tìm một sở thích để theo đuổi và cũng học cách nói "không".
Lần đầu từ chối một yêu cầu vô lý của bạn bè, ông Vương vừa xấu hổ vừa lo lắng, liên tục quan sát phản ứng của đối phương. Nhưng điều khiến ông bất ngờ là bạn bè không hề giận dữ, thậm chí còn động viên ông hãy ưu tiên mong muốn của bản thân.
Giờ đây, ông Vương vẫn giữ tinh thần trách nhiệm trong công việc và gia đình nhưng dần dần học được cách tôn trọng ranh giới và đưa ra lựa chọn vì bản thân. “Trước đây tôi nghĩ phải làm hài lòng tất cả mọi người thì mới có giá trị. Giờ tôi hiểu, chỉ khi làm hài lòng chính mình trước, tôi mới thực sự có giá trị”, ông Vương nói.
![]() |
| Ảnh minh hoạ |
Sau khi nghỉ hưu, ngày càng nhiều người trung niên hiểu sâu sắc hơn về giá trị của bản thân và không còn mong muốn sự công nhận từ bên ngoài. Đó là bởi cảm giác cấp bách về thời gian khiến họ không còn muốn lãng phí năng lượng để làm hài lòng người khác. Và khi đã tích lũy đủ kinh nghiệm, nguồn lực và bản lĩnh, họ có đủ tự tin để nói “không”.
Sự thay đổi này có vẻ đột ngột, nhưng thực tế đó là một lựa chọn tất yếu đối với những người trung niên sau nhiều năm thử thách. Họ học cách bật “chế độ im lặng cảm xúc”, không còn nghiền ngẫm từng câu nói của người khác mà biết điều gì đáng bận tâm và điều gì nên bỏ qua.
Họ vẫn tử tế, vẫn sẵn sàng giúp đỡ người khác nhưng có sự chọn lọc nhất định. Quan trọng hơn, họ tìm được can đảm để chấp nhận sự thật rằng không ai có thể làm hài lòng tất cả mọi người, điều quan trọng nhất là bản thân có hài lòng với chính mình hay không.
![]() |
| Ảnh minh hoạ |
Sự thay đổi đôi khi bắt đầu từ việc từ chối một bữa tiệc không mong muốn, dành trọn một ngày cuối tuần cho bản thân hay giữ khoảng cách với những mối quan hệ chỉ biết nhận lại mà không bao giờ cho đi.
Người trung niên sẽ nhận ra rằng khi họ bắt đầu tôn trọng cảm xúc của chính mình, người khác cũng sẽ tôn trọng họ hơn. Khi không còn sợ làm người khác thất vọng, họ mới thực sự sống một đời đáng giá, tuổi già vì thế mà hạnh phúc hơn mong đợi.
Theo Toutiao






















































Người trung niên hay bị tê tay chân, chuột rút: Dùng 2 loại thảo dược này với nhau để bổ gan, thông kinh mạch, tuần hoàn máu
Sau khi đi dạo, bạn cảm thấy đầu gối nặng trĩu, bàn chân tê cứng, và toàn thân yếu ớt. Có phải những người lớn tuổi đặc biệt quen thuộc với những tình huống này không?