Thiên Đàn, hay Đàn Tế Trời, là một quần thể các tòa điện thờ nằm ở phía Đông nội thành Bắc Kinh, Trung Quốc. Công trình này được khởi công xây dựng từ năm 1420, tính đến nay đã hơn 600 năm tuổi.
Trong hệ thống công trình kiến trúc hoàng gia thời Minh – Thanh, bên cạnh Cố Cung (Tử Cấm Thành) nổi tiếng, không thể không nhắc đến Thiên Đàn. Một điểm đặc biệt ít người biết trong quần thể kiến trúc này là sự tồn tại của một cánh cửa nhỏ cực kỳ thần bí, suốt 100 năm kể từ khi được xây dựng chỉ có duy nhất một người bước qua.
Vậy nguyên nhân đằng sau sự việc này là gì?
Thiên Đàn có nghĩa là Đàn tế trời, là một quần thể các tòa điện thờ to lớn, có giá trị văn hóa cao, được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới. Đây là trung tâm cúng bái của hoàng gia, nơi các Hoàng đế nhà Minh và nhà Thanh thực hiện nghi lễ tế vị thần của trời, Hạo Thiên Thượng đế, một trong những nghi lễ quan trọng nhất trong năm qua các triều đại.
Do kích thước nhỏ và nằm kín đáo, cánh cửa đặc biệt này không dễ thấy trong quần thể Thiên Đàn tráng lệ, do đó ít thu hút sự chú ý của mọi người. Cánh cửa này được gọi là Cổ Hy Môn, nằm ở bức tường phía Tây của Hoàng Càn Điện.
![]() |
![]() |
Trên thực tế, Cổ Hy Môn không có ngay từ đầu mà được xây dựng bổ sung sau này. Vào thời điểm đó, Thiên Đàn đã hoàn thành gần 300 năm và Hoàng đế Càn Long đã ngoài 70 tuổi.
Ai cũng biết Càn Long là vị Hoàng đế tài giỏi, xuất chúng trong cả nghệ thuật và khả năng cai trị. Ông rất coi trọng việc thờ cúng và tổ chức nhiều ngày tế trời hàng năm. Khi đã ngoài 70 tuổi, mỗi lần đến Thiên Đàn để bái tế, ông phải đi bộ một quãng đường dài, băng qua cầu Đan Bệ và thực hiện một loạt các hoạt động phức tạp trong buổi lễ.
Điều này gây ra vấn đề lớn đối với sức khỏe của Hoàng đế Càn Long. Vì lý do này, quần thần đã thảo luận nhiều lần để tìm giải pháp giúp Hoàng đế có thể bái tế suôn sẻ mà vẫn duy trì thể lực, giảm bớt mệt mỏi.
Quy định đặc biệt của cánh cửa
Sau đó, một quan viên đã đưa ra giải pháp mở thêm một cánh cửa nhỏ trên tường của Hoàng Càn Điện, để Hoàng đế có thể đi bộ đến nơi bái tế với đoạn đường ngắn hơn.
Hoàng đế Càn Long đồng ý với ý tưởng này. Tuy nhiên, ông lo sợ con cháu đời sau sẽ lười biếng và lạm dụng cánh cửa này, nên đã nghĩ ra một quy định nghiêm ngặt.
![]() |
Cửa nhỏ được đề ba chữ Cổ Hy Môn. Ngoài ra, ông quy định rằng chỉ hậu thế nào ở tuổi “cổ hy” (theo cách nói của người Trung Quốc là hơn 70 tuổi) mới có thể đi qua cánh cửa này.
Thế nhưng, điều mà Càn Long không thể ngờ tới là suốt trăm năm sau đó, không một hậu duệ hoàng tộc nào sống đến tuổi 70 và đến Thiên Đàn bái tế. Chính vì vậy, chỉ có duy nhất Hoàng đế Càn Long bước qua cánh cửa này kể từ khi nó được xây dựng.
Đây là điều đáng buồn nhất đối với hoàng gia. Một cánh cửa nhỏ kín đáo chứa đựng hy vọng tốt đẹp của Hoàng đế Càn Long về sự trường thọ của hậu duệ nhà Thanh. Song, hiện thực lại hoàn toàn đi ngược lại với ước muốn này, khi triều đại nhà Thanh dần rơi vào suy tàn.
Nguồn: Sohu


















































Bức tranh vẽ ma nữ vô danh thời nhà Thanh của Từ Hi Thái hậu: Sau khi phóng to 10 lần, hậu thế run sợ “Không dám nhìn kỹ hơn”
Bức tranh ma nữ trong Bảo tàng Quốc gia Trung Quốc ẩn chứa bí mật kinh hoàng khi được nhìn kỹ.