Thương!

Thương không có chỗ cho giận hờn và trách móc, hay những toan tính so đo, chỉ còn sự yêu thích chở che, được nhìn thấy người mình thương hạnh phúc.

Từ “thương” trong tiếng Việt mình lạ lắm, lạ đến mức chỉ tiếng Việt mới có mà thật khó tìm thấy ở ngôn ngữ nào khác trong thế giới này. Chỉ một từ thôi nhưng có khi đi hết cả cuộc đời cũng chưa thấu tỏ, chưa cảm được đủ đầy.

Từ “thương” nghe có vẻ không long lanh, hào nhoáng như từ “yêu” nhưng lại mang cả một trời sâu lắng. Bởi vì khi lòng đã thương là nặng cả nghĩa lẫn tình, là dõi theo khắc khoải trông mong, là hạnh phúc khi tặng trao mà không cầu nhận lại. Vì khi lòng đã thương thì chẳng còn ghen tuông hay nhu cầu sở hữu, chỉ cần nghe ấm áp từ giọng nói, chỉ cần cảm thấy nụ cười là lòng đã thấy vui.

Thương!

Khi đã thương thì cảm giác đắm say không còn quan trọng mà là cảm giác trân trọng và nhu cầu được chăm sóc, bao dung. Khi đã thương thì những gì hiển hiện bề ngoài chỉ đơn giản là trời sinh ra thế. Xấu hay đẹp, lộng lẫy hay giản đơn cũng chỉ mang một thông điệp duy nhất là an ổn hay không an ổn.

Thương không có chỗ cho những giận hờn và trách móc, cũng chẳng còn chỗ cho những toan tính so đo, chỉ còn sự yêu thích chở che, được nhìn thấy người mình thương hạnh phúc. Khi thương thì hạnh phúc của bạn là niềm vui của ta, khi bạn an yên là ta có thể nở nụ cười thanh thản. Khi tình thương xuất hiện thì tình yêu trở nên nhỏ bé, mong manh.

Khi đã thương, bạn sẽ đau với nỗi đau của người khác và thậm chí ngay cả khi chìm trong yên lặng thì bạn vẫn cảm nhận được rất rõ những xúc cảm tinh thần mà ngôn ngữ đôi khi trở nên không cần thiết, người thương nhau kết nối với nhau bằng linh cảm của mọi giác quan.

Với tình yêu, sau cơn say đắm có thể rồi sẽ nhạt nhòa, sau những nồng nhiệt có thể là lạnh lẽo, sau những quấn quít có thể là chán chường… Nhưng tình thương thì không thể.

Thương thì không hẳn phải cần đến nồng nhiệt, cũng không hẳn cần đến đắm say… mà sâu nặng đến âm thầm, là cảm giác bình yên và sâu lắng, là mãi lặng lẽ nhận mọi vui buồn để chỉ cần mọi người được an yên.

Với một kẻ ngang tàng và kiêu mạn, ngoài tình thương dành cho người thân, gia đình, liệu có khi nào ta lơ ngơ lạc lối để gặp, để rồi thương một ai đó từng vô danh vô tướng trong đời ta? E rằng là chuyện lạ!

Samson Phạm

Trao tặng và yêu thương

Trao tặng và yêu thương

Khi trao tặng tha nhân là bạn gieo mầm cho cây đời đơm hoa kết trái... Trao đi là chìa khóa để mở ra kho báu của phước lành và hạnh phúc.