Tôi nhớ rõ lần đầu tiên tôi xem một tập phim Sex and the City là ở nhà 1 người bạn vì hôm đó bố mẹ bạn không ở nhà. Cậu ấy bật một tập phim từ phần 3 và một nhóm chúng tôi đã xem hết toàn bộ phần phim cho đến khi mặt trời mọc vào sáng hôm sau. Vào thời điểm đó, tôi chưa từng xem bất kỳ bộ phim nào khác lạ như vậy, một bộ phim tập trung vào những người phụ nữ ở độ tuổi 30 và 40. Nó có vẻ rất mới mẻ, rất vô tư và rất thực tế. Tôi nhớ mình đã nghĩ rằng các nhân vật lớn tuổi và rất khôn ngoan, tôi có thể học được rất nhiều điều từ họ.
Bây giờ khi tôi gần bằng độ tuổi của các nhân vật trong phim, góc nhìn của tôi đã thay đổi. Xem lại giống như bước vào cỗ máy thời gian và nhận được luồng gió lạnh lẽo của thực tế, đây là lý do tại sao tôi nói vậy.
Sex and the City (Sắc tình đô thị) là tên của loạt phim truyền hình ăn khách của đài HBO được phát sóng từ năm 1998 đến 2004 nội dung xoay quanh cuộc sống của 4 người phụ nữ |
Chia tay luôn là lời khó nói nhất dù online hay offline
Sex and the City ra mắt vào năm 1998, đúng 26 năm trước, trước iPhone, trước mạng xã hội, trước ứng dụng hẹn hò và cùng năm Google trở thành một công ty. Có nhiều tập phim mà các nhân vật, đặc biệt là Carrie, phải vật lộn để học công nghệ mới. Trong khoảnh khắc mang tính biểu tượng khi Carrie bị Berger chia tay thông qua một tờ giấy nhớ, nó quá khác lạ so với việc chia tay qua tin nhắn hoặc ứng dụng hẹn hò như bây giờ. Khi não tôi thích nghi với sự thay đổi của công nghệ, tôi bắt đầu nhận ra rằng bất kể phương tiện hay phương pháp nào, hẹn hò và chia tay luôn luôn khó xử dù online hay offline.
Quan điểm cũ nói lên sự thật mới
Trong một tập phim mà cả bốn người bạn đều độc thân, Samantha nói: "Chúng ta đều cô đơn, ngay cả khi chúng ta ở bên người chúng ta yêu". Nghĩ về câu trích dẫn này quá nhiều có thể khiến bạn rơi vào cơn điên cuồng hiện sinh. Samantha nói điều này để đáp lại Charlotte, người đang phàn nàn về việc cô đơn. Tôi thậm chí còn không nhớ câu thoại trước đó, nhưng giờ thì nó hoàn toàn có lý. Ý nghĩa của nó nằm giữa chủ nghĩa hiện thực và sự độc lập khắc nghiệt, truyền tải rằng mối quan hệ bền vững nhất mà chúng ta từng có là mối quan hệ với chính mình. Cảm giác cô đơn không nhất thiết thay đổi chỉ vì chúng ta đang hẹn hò hoặc được mọi người vây quanh. Và có lẽ quan trọng nhất, cô đơn không phải là điều đáng sợ.
Những đường nét từng mang tính biểu tượng giờ đây trở thành những "biểu tượng rùng mình"
Đối chiếu câu nói của Samantha với câu nói nổi tiếng của Charlotte trong một tập phim khác: "Tôi đã hẹn hò từ năm 15 tuổi. Tôi kiệt sức rồi. Anh ấy ở đâu?". Mặc dù trước đây tôi không để ý đến câu nói này, nhưng giờ nó khiến tôi nổi mề đay. Charlotte có lẽ là nhân vật khó hòa nhập nhất đối với tôi hiện tại. Tôi không còn nghĩ rằng cuộc sống là tìm kiếm "một nửa" nữa và tôi thấy kinh hoàng khi đây là mục tiêu chính của Charlotte. Tuy nhiên, tôi đã nhẹ nhõm khi nhận ra rằng bản thân đã trưởng thành hơn một chút. Chính Charlotte sau đó đã gợi ý rằng cô ấy và bạn bè của cô ấy đều có thể trở thành bạn tâm giao, thay vì cố gắng tìm kiếm cảm giác đó trong việc hẹn hò. Tôi có thể hòa nhập với điều này.
Samantha không chỉ là một nguyên mẫu
Khi bộ phim ra mắt, giới truyền thông tập trung rất nhiều vào nguyên mẫu của từng nhân vật chính, xếp từng người vào một ô, và do đó yêu cầu những người phụ nữ khác cũng làm như vậy. Bây giờ tôi không thích cách đánh dấu ô này để định nghĩa mọi người. Samantha, mặc dù được coi là người bạn không theo khuôn mẫu vào thời điểm đó, nhưng hiện tại là nhân vật mà tôi liên tưởng đến nhiều nhất. Cô ấy được định nghĩa là nguyên mẫu "phát cuồng vì tình dục đơn giới" của thời đó, nhưng cô ấy còn hơn thế nữa. Samantha khoảng 40 tuổi trong mùa đầu tiên. Khi tôi xem chương trình lần đầu, đó là độ tuổi mà tôi thậm chí không thể hiểu nổi nhưng bây giờ tôi đang dần tiến gần đến nó. Sự độc lập và không sợ hãi của Samantha truyền cảm hứng cho tôi. Cách cô ấy sống cuộc sống của mình, ưu tiên sự nghiệp, bước vào mọi tình huống một cách tự tin, không ngại yêu cầu những gì cô ấy muốn và chắc chắn thoát khỏi một mối quan hệ không mang lại lợi ích cho cô ấy. Phần lớn sự tự tin của cô ấy đến từ kinh nghiệm sống khó khăn mà tôi vẫn chưa trải qua.
Chúng ta vẫn đang nói về việc liệu độc thân có tuyệt vời không
Không có gì ngạc nhiên khi có một mối quan hệ yêu-ghét trong cuộc sống này. Có lẽ một trong những tập phim mang tính biểu tượng nhất là tập phim mà Carrie được giới thiệu trong một bài báo của tờ New Yorker có tiêu đề (dự định) là "Độc thân và Tuyệt vời!" nhưng cuối cùng bị sửa thành "Độc thân và Tuyệt vời?". Một trong những câu thoại yêu thích của tôi là Carrie nói với bạn bè của cô ấy: "Dấu chấm hỏi đó là thù địch". Tôi đồng ý.
Đó là một bước ngoặt tuyệt vời trong phim, khi đó các cô gái, thậm chí cả Samantha, đều đặt câu hỏi liệu độc thân có thực sự tuyệt vời không. Tôi không thể không tự hỏi liệu cốt truyện này có còn phù hợp ngày nay không? Và rồi tôi nhận ra, bộ phim vẫn đang tiếp tục cho đến bây giờ, nó vẫn là cốt truyện hiện thực trong xã hội hiện tại.
Tuổi tác chỉ là một con số
Tuổi tác xuất hiện khá nhiều trong suốt bộ phim, điều mà giờ tôi rất trân trọng. Tôi thích việc chúng ta được thấy những nhân vật này qua một thập kỷ. Có một tập phim buồn khi Carrie tổ chức tiệc sinh nhật và không ai xuất hiện vì nhiều vấn đề. Carrie đi bộ về nhà với chiếc bánh của mình, làm rơi nó và vô tình bước vào một công trường xây dựng. Thật cô đơn và buồn bã, khiến tôi sợ già đi vào thời điểm đó. Sự thật là, khi chúng ta già đi, chúng ta nghĩ về tuổi tác nhiều hơn. Và bạn bè của chúng ta cũng bận rộn hơn nhiều. Ngày nay, tập phim này dễ đồng cảm hơn nhiều so với khi tôi còn nhỏ. Nhìn chung, xem một bộ phim mà giờ đây bạn đã ở độ tuổi của những nhân vật trong đó là sự kiểm tra thực tế cuối cùng. Tuổi tác chỉ là một con số, nhưng đó cũng là điều cần chú ý, vì thế đừng lãng phí thời gian qua đi. Hãy sống theo cách mà bạn muốn, ví dụ như tôi, U40 độc thân vui vẻ.
Nữ diễn viên lâu lâu mới đóng phim, ai ngờ là "đại gia ngầm của showbiz Việt": Đã giàu còn dạy con đáng nể
Nữ diễn viên dành nhiều thời gian cho công việc kinh doanh cũng như chăm sóc con trai nhỏ.