Không khó để bắt gặp những người thường xuyên bị xa lánh, khó hòa nhập trong tập thể nhưng lại hoàn toàn không nhận ra rằng mình đang… không được yêu thích. Họ vẫn nói cười bình thường, vẫn tin rằng các mối quan hệ xung quanh ổn, thậm chí còn cho rằng bản thân thẳng thắn, vô tư, không làm gì sai. Điểm chung của nhóm người này thường nằm ở một yếu tố: EQ thấp.
EQ thấp không đồng nghĩa với kém thông minh hay thiếu năng lực chuyên môn. Vấn đề nằm ở khả năng nhận diện và xử lý cảm xúc, cả của bản thân lẫn người khác. Người EQ thấp thường gặp khó trong việc “đọc không khí”. Họ không nhạy với ánh mắt né tránh, giọng nói gượng gạo, sự im lặng kéo dài hay những tín hiệu xã giao cho thấy người đối diện đang không thoải mái. Khi những tín hiệu ngầm đó bị bỏ qua liên tục, họ vẫn tin rằng mọi thứ ổn, trong khi người khác đã âm thầm tạo khoảng cách.
Một lý do quan trọng khác là người EQ thấp thường quá tập trung vào cái tôi. Trong giao tiếp, họ dễ nói nhiều về bản thân, áp đặt quan điểm, cắt lời người khác hoặc cho rằng sự thẳng thắn của mình là ưu điểm. Họ ít khi tự hỏi: “Người nghe đang cảm thấy thế nào?” hay “Lời nói này có khiến ai khó chịu không?”. Vì không đặt mình vào vị trí người khác, họ cũng không hình dung được cảm xúc tiêu cực mà mình gây ra, từ đó không nhận ra vì sao người khác dần né tránh.
Ngoài ra, người EQ thấp thường hiểu sai khái niệm ghét. Với họ, bị ghét phải là những biểu hiện rõ ràng như bị mắng, bị chỉ trích công khai hay xảy ra xung đột trực diện. Trong khi đó, ngoài đời thực, sự không ưa thường đến rất nhẹ: ít trả lời tin nhắn, không rủ đi cùng, chỉ giao tiếp ở mức tối thiểu. Những dấu hiệu này quá tinh tế để người EQ thấp nhận ra, nhất là khi họ vốn quen với việc giao tiếp một chiều và ít quan sát phản ứng xung quanh.
![]() |
| Họ vẫn vô tư giao tiếp, nói cười bình thường mà không hề hay biết mình đang bị xa lánh. |
Một điểm đáng chú ý nữa là cơ chế tự vệ tâm lý. Con người có xu hướng tin rằng mình là người tốt, cư xử đúng mực. Với người EQ thấp, xu hướng này càng mạnh. Khi đối diện với khả năng bị ghét, họ thường vô thức phủ nhận, đổ lỗi cho hoàn cảnh hoặc cho rằng người khác “nhạy cảm quá”, “khó tính”, “không hợp tính”. Việc tự soi lại hành vi của bản thân là điều không dễ, vì nó đòi hỏi sự khiêm tốn và khả năng chịu trách nhiệm cảm xúc.
Bên cạnh đó, nhiều người EQ thấp lớn lên trong môi trường ít phản hồi cảm xúc. Họ có thể chưa từng được dạy cách lắng nghe, cách xin lỗi đúng lúc, hay cách điều chỉnh lời nói cho phù hợp với từng đối tượng. Khi không có nền tảng này, họ bước vào các mối quan hệ xã hội với một bộ công cụ cảm xúc hạn chế, và vì thế không đủ dữ liệu để nhận ra mình đang gây khó chịu cho người khác.
Thực tế, rất ít người chọn cách nói thẳng “tôi không thích bạn”. Đa số chọn im lặng, giữ khoảng cách để tránh xung đột. Điều này vô tình tạo ra một nghịch lý: người bị ghét thì không biết, còn người ghét thì cũng không nói. Khoảng trống giao tiếp đó khiến người EQ thấp tiếp tục lặp lại hành vi cũ, trong khi vòng tròn quan hệ ngày càng thu hẹp.
Điều đáng nói là EQ thấp không phải bản án suốt đời. Khả năng nhận diện cảm xúc hoàn toàn có thể rèn luyện, nếu một người đủ sẵn sàng quan sát, lắng nghe và chấp nhận rằng mình cũng có thể sai. Việc nhận ra mình không được yêu thích có thể đau, nhưng đó lại là bước đầu để thay đổi. Bởi trong các mối quan hệ, không ai ghét người biết điều chỉnh, biết tôn trọng cảm xúc người khác và sẵn sàng học cách cư xử tốt hơn mỗi ngày.




















































5 bài học đắt giá cho người có IQ cao nhưng EQ thấp từ Tây Du Ký
5 bài học đắt giá từ Tây Du Ký cho người IQ cao nhưng EQ thấp