Tôi mới lập gia đình được hơn một năm và cuộc hôn nhân đang rất viên mãn hạnh phúc. Nếu nói thật, nói thẳng thì chồng là người yêu tôi, còn lúc cưới, tôi vẫn chưa yêu anh.
Người tôi yêu là một gã đàn ông khác. Anh ta bảnh trai, dẻo miệng, giàu có, "đầu đầy sạn" và ứng xử rất văn minh với phái nữ. Tôi yêu anh ta hơn 4 năm trời. Tình yêu ấy, hạnh phúc thì ít mà đau khổ thì nhiều. Chúng tôi chia tay, quay lại hơn chục lần. Dẫu vậy, tôi vẫn không sao dứt khoát được. Cho đến ngày anh ta lấy vợ, tôi vẫn không thể chấp nhận được. Tôi cầm hoa cưới, đến "quậy tung" lễ cưới của người cũ. Kết quả là tôi nhận một cái tát của anh ta và biến mình thành trò hề trong mắt cả ngàn người dự tiệc. Ngày hôm đó trở thành vết nhơ đáng quên nhất trong cuộc đời tôi.
Và rồi chồng tôi đến bên cạnh như một vị cứu tinh. Anh ấy là đồng nghiệp nên rất hiểu tính tôi. Thất tình, tôi rủ anh đi chơi, đi ăn uống, cà phê. Anh cầu hôn, tôi nhận lời. Đám cưới rình rang chẳng kém người yêu cũ như một cách để tôi trả thù.
Nhưng cưới rồi, tôi mới thấy mình thật sáng suốt. Chồng yêu thương, bảo vệ tôi hết mực. Anh chưa từng nhắc lại về quá khứ của tôi mà luôn hướng tôi về một tương lai xán lạn hơn.
Đêm qua, vợ chồng tôi cùng nằm xem phim "Sex and the City". Ra mắt từ năm 1998 nhưng những thông điệp, câu chuyện mà 4 người phụ nữ U40 truyền tải vẫn chưa bao giờ là lỗi thời. 4 người phụ nữ với 4 cá tính, quan điểm, công việc, mọi thứ khác nhau nhưng họ đều theo đuổi những giá trị hạnh phúc nơi phồn hoa đô hội. Có thể nói, bộ phim là cuốn sách hay dành cho phái nữ, xem phim chính là học hỏi và mở mang nhiều điều.
![]() |
Xem đến đoạn Mr.Big chần chừ rồi hủy hôn với Carrie, tôi trầm lắng lại giây lát. Carrie yêu Big bằng tất cả nhiệt huyết, trái tim và sự chân thành. Cô ấy nhiều lần bị tổn thương nhưng vẫn không thể lãng quên, rời bỏ được người đàn ông điển trai và giàu có kia. Đến nỗi, Carrie tự đánh mất giá trị, sự kiêu hãnh chỉ vì yêu.
Cô ấy bật khóc nức nở trong vòng tay bạn thân, trên người còn khoác chiếc váy cưới trắng đã khiến tôi nhớ đến bản thân mình. Tôi cũng đã từng thảm hại như thế.
Thấy tôi trầm tư, chồng liền ôm lấy tôi, nhủ thầm vào tai tôi một câu: "Em đã từng là một cô dâu hạnh phúc nhất trong bộ váy đỏ rực chứ không giống Carrie, mặc váy trắng, khóc lóc vì bị bỏ rơi đâu".
Tôi đỏ mặt, nhớ đến ngày cưới của mình và anh. Tôi mặc bộ váy đỏ, dù trong lòng chưa thật sự yêu anh như bây giờ thì vẫn hạnh phúc bước vào lễ đường. Tôi choàng tay ôm lấy chồng, cảm thấy bình yên đến lạ thường.
Câu nói của anh còn giúp tôi nhận ra một bài học vô cùng lớn. Phụ nữ, hãy là một cô dâu hạnh phúc, viên mãn sánh bước cùng người yêu mình. Đừng biến bản thân trở nên thảm hại, thê lương chỉ vì yêu nhầm người. Ngày cưới là ngày trọng đại nhất, thiêng liêng nhất trong đời người, chỉ nên cười, không nên khóc.
Thật may vì cuộc đời tôi đã có anh. Thật may khi tôi nhận được tình yêu thương và sự bao dung của anh. Nếu không có anh, chắc tôi đã là Carrie phiên bản đời thực rồi.
11h đêm thấy tôi vẫn nấu nướng "hầu hạ chồng", bố ruột liền cầm xô nước lạnh hất thẳng mặt con rể, tuyên bố một câu sắc lạnh
Tôi không ngờ bố lại phản ứng mạnh mẽ như vậy. Ông tuyên bố một câu sắc lạnh khiến chồng tôi bàng hoàng.