Chợ chạp sũng mưa

Vì tháng chạp mưa và chợ bị mưa nên sũng ướt trong sự ế ẩm, những thấp thỏm lo âu, cái buồn và vô vàn những nhếch nhác.

Năm nay thời tiết rất khác. Mưa, nắng hết sức thất thường. Đã đầu chạp, đáng ra trời lạnh nhưng vẫn có nắng. Đây, mưa to và dầm dề suốt từ đầu tháng tới giờ, lại thêm áp thấp nhiệt đới. Cái khổ, nỗi lo…bởi chạp mưa, phủ trùm lên cuộc sống thường nhật và quấn riết lấy mọi người.

Đối với dân mua bán, chạp, là khoảng thời gian thuận lợi và gần như hết thảy, đều dựa vô chợ. Chợ nhờ chạp và chạp, cũng không thể thiếu chợ. Sự kết dính ngàn đời. Mối lương duyên bền chặt vậy mà do mưa, tình thâm nghĩa nặng đôi bên ngó bộ lung lay. Vì chạp có mưa và chợ bị mưa nên sũng ướt trong sự ế ẩm, những thấp thỏm lo âu, cái buồn và vô vàn những nhếch nhác.

Chợ chạp sũng mưa

Những ngày chạp mưa, ghé qua mấy cái chợ ở tỉnh thấy càng thấm thía buồn! Mưa lâu, những lô sạp, lều quán tơi tả ít người mua. Bởi đó, kẻ bán hết cái kiểu xăng xái miệng lưỡi mời chào, tay lẫn chân táy táy. Rảnh buồn, ngồi bó gối dòm mưa trong tư thế co người, rụt vai. Chắc để tránh nước dột từ mái lều rơi xuống và mưa tạt bốn bề. Cái kiểu ngồi đó người miền Trung kêu là ngồi chèo queo.

Rồi bên góc chợ hình ảnh người ngồi chò hỏ bên mấy con gà, buồng chuối, ít rau đậu… với bộ dạng ló thó, sao mà quá tội! Không thể hình dung nổi những phiên chợ quê trong tháng chạp đìu hiu đến dường này. Tôi nép người núp mưa và nhìn toàn cảnh, lòng trào dâng những nỗi ngậm ngùi. Chợ mà không đông đảo xô bồ nhất là trong chạp, thật không ra chợ chút nào…

Nhà tôi gần chợ Đầm nên tôi hay mua bán ở đây. Đã bao tháng chạp, tôi cùng nơi này và những bà bạn chòm xóm, hấp tấp trả treo, vội vội vàng vàng trong những buổi chợ ở vào cái tháng cuối năm với không khí rộn ràng háo hức. Có một cụ già, chạp nào cũng thấy có mặt ở chợ. Cụ đem lò than và một soong bột đã pha chế sẵn, đổ bánh thuẩn tại chỗ và bán luôn.

Buổi chợ chạp mưa này, tôi vẫn thấy cụ ngồi đó. Và, làm thứ công việc của mình. Gió thốc và mưa tạt, lò than lửa không đều khiến những vỉ bánh cụ đổ chậm rì mà không nở lúp búp. Đã vậy đâu thấy ai mua. Không biết cả buổi, cụ bán được mấy cái. Hỏi, cụ ra chợ chi cho khổ? “Úy! Quen. Chạp ở nhà là bí rị khó chịu nên đi. Chứ chợ búa vầy ai mua mà bán mà đổ cho hung”.

Đủng đỉnh cụ trả lời bằng cái giọng nẫu chay. Nghe gần gụi thiết thân đến nao lòng. Và nao lòng thêm bởi hương bánh, khiến thơm sực một góc chợ.

Mùi thơm khiến chợ chạp vơi buồn!

Nguyễn Mỹ Nữ

Chuyện đời chị Thắm và những con tôm ướp nước mắt

Chuyện đời chị Thắm và những con tôm ướp nước mắt

Nước mắt chị long lanh như kim cương, không biết có ướp vô tôm không, mà người ta nói tôm khô chị ngọt lạ lắm, cứ ghim vào trong lòng.