Khi Google Maps trở thành tấm bản đồ của nỗi nhớ

Gần đây, mạng xã hội rộ lên trào lưu “xuyên không” bằng Google Maps. Với một cú nhấp chuột vào tính năng xem ảnh cũ trên Street View, nhiều người bất ngờ được trở về khung cảnh xưa cũ.

Từng con phố, góc nhà, mái trường… nơi từng lưu giữ một phần ký ức của mình. Nhưng đằng sau sự thích thú ấy, có những khoảnh khắc nghẹn ngào mà chỉ ai từng trải qua mất mát mới thấu hiểu. Không ít người đã “gặp lại” hình bóng người thân đã khuất qua những khung hình vô tình được Google lưu lại trên các tuyến phố. Đó có thể là dáng mẹ lưng còng quét sân trước hiên nhà, hình ảnh người cha đứng tựa cửa hàng xóm, hay chỉ là bóng dáng mờ nhòe của ông bà trong con hẻm nhỏ ngày xưa.

Với họ, đó không chỉ là hình ảnh bình thường trên bản đồ số. Đó là khoảnh khắc ký ức được tái hiện rõ ràng hơn bao giờ hết, là giây phút những ranh giới âm - dương như nhòe đi, để nỗi nhớ có thể nhìn thấy, chạm vào.

Nhiều chia sẻ xúc động, thắt lòng khi người dùng vô tình nhìn thấy người thân đã khuất.
Nhiều chia sẻ xúc động, thắt lòng khi người dùng vô tình nhìn thấy người thân đã khuất.

Sự ra đi của người thân là điều đau đớn mà ai rồi cũng phải trải qua trên hành trình đời người. Nhưng ký ức thì ở lại, và lòng người thì chẳng khi nào hết mong nhớ. Có những ký ức nằm sâu trong tim, có những điều được lưu giữ qua di ảnh, trang nhật ký, hay tấm bản đồ vô tình như Google Maps.

Tài khoản một cô gái chia sẻ trên mạng xã hội: “Tôi đã không còn ba gần 5 năm nay, vậy mà hôm qua, nhìn thấy ông đang đứng bên gốc cây trước nhà mình trên Google Maps cũ, tim tôi như thắt lại. Một phần nào đó, ông vẫn còn ở đó, vẫn dõi theo chúng tôi.”

Google có thể lưu lại hình ảnh con phố, căn nhà, thậm chí là dáng người năm ấy. Nhưng bản đồ công nghệ cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng mỗi người khi mất đi người thân yêu. Đó là khoảng trống của tiếng cười, của lời khuyên nhủ, của bữa cơm đoàn viên không còn đủ đầy.

Một tài khoản của một cô gái khác khác xúc động đăng tải “ 153 ngày mẹ rời xa mình tới giờ, chưa một lần nào mẹ xuất hiện trong giấc mơ của mình. Vậy mà giờ tìm maps, may mắn vẫn thấy hình ảnh của mình và mẹ 8 năm trước, vẫn đang dọn quán, chuẩn bị hàng để bán. Tim mình đau nhói và khóc cả trưa….nhớ mẹ rất nhiều!

Mất mẹ là mất cả cuộc đời, liệu những người con ở lại có đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả.
Mất mẹ là mất cả cuộc đời, liệu những người con ở lại có đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả.

Song, chính những khung hình ấy lại trở thành món quà vô giá cho những trái tim từng đau đáu vì chia cách. Nó nhắc nhở ta rằng ký ức luôn ở đó, người thân có thể đã đi xa, nhưng tình yêu thương vẫn còn mãi, bất chấp không gian, thời gian, hay ranh giới giữa hai thế giới.

Trào lưu “xuyên không” từ Google Maps, suy cho cùng, không chỉ là sự tò mò về công nghệ hay hoài niệm về cảnh cũ. Đó còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng rằng hôm nay, khi người thân vẫn còn bên ta, đó chính là khoảnh khắc quý giá nhất.

Hãy yêu thương, quan tâm và trân trọng nhau từ những điều giản dị nhất, để sau này, khi chỉ còn ký ức, ta không phải nuối tiếc điều chưa kịp nói, chưa kịp làm.

Đức Khải