Mẹ chồng U65 lên chăm con dâu ở cữ, cái gì cũng làm nhưng lại không hề bế cháu: Lý do khiến ai nấy đều sững sờ

Tôi ngồi bế con trong phòng nghe được lời thỏ thẻ của mẹ chồng mà cũng bất ngờ không kém.

Tôi sinh con mới được 10 ngày. Mẹ con tôi vừa xuất viện, chồng tôi đã đón mẹ chồng lên chăm tôi ở cữ để anh đi làm. Bà mới ngoài 60 tuổi, hơi gầy nhưng dẻo dai, chăm chỉ chịu khó. 

Mấy hôm đầu lạ nhà, mẹ chồng tôi không ngủ được, nhưng sáng nào cũng dậy từ 5 giờ lục đục nấu cơm, nấu cháo cho tôi. Bà bảo sợ đêm hôm tôi cho con bú, sáng dậy đói nên bà cứ chuẩn bị sẵn đó, tôi muốn ăn lúc nào là có. Rồi bà dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ đồ cho cháu, lau nhà... Ngày nào bà cũng vài lần lau nhà sạch bong, đi hút bụi thảm, rèm, khăn trong nhà. Bà bảo làm vậy để không khí sạch cho cháu hít thở. Xong việc lại lật đật đi chợ, nấu cơm, bưng tận bàn cho tôi. Tôi ăn xong, bà lại dọn dẹp, rửa bát, lau sạch bếp, đi đổ rác... 

Tôi thấy bà bận luôn tay luôn chân, buổi trưa cơm nước xong, mẹ con tôi ngủ trưa thì bà lại ngồi khâu vá hoặc đan len. Bà bảo không quen ngủ trưa nên chỉ nằm ngả lưng trên chiếc ghế bập bênh một lúc thôi. Chiều đến bà lại tiếp tục công việc dọn dẹp, cơm nước...

Chỉ duy nhất một việc khiến tôi khó hiểu, đó là mẹ chồng không hề bế cháu. Mang tiếng lên chăm con dâu ở cữ, trông cháu, nhưng bà chỉ chăm tôi chứ không bế cháu nội. Như những người mẹ chồng khác thì có khi chỉ thích bế cháu, để con dâu tự làm mọi việc, nhưng mẹ chồng tôi lại khác, thấy tôi định làm gì, bà sẽ bảo để bà làm, vào trông con đi. Tôi nhờ bà bế cháu cho một lúc để đi vệ sinh, thì bà sẽ bảo tôi đặt con vào nôi rồi bà đứng bên đưa nôi, dỗ dành. 

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Tôi từng thắc mắc với chồng, hỏi anh có phải mẹ không thích cháu nên không chịu bế cháu. Chồng tôi cũng thấy khó hiểu. Thế nên có một hôm, anh ngồi nói chuyện với mẹ ở phòng khách, tôi thì trong phòng ngủ, hé cửa nghe lén. Sau khi hỏi đủ thứ chuyện xem bà đã quen đường, quen lối chưa, thì chồng tôi đề cập tới việc sao mẹ không bế cháu? 

Mẹ chồng thở dài nói: "Tuổi già rồi, mấy năm gần đây hay bị chuột rút, mẹ sợ lúc đang bế cháu thì bị chuột rút đột ngột lại đánh rơi cháu nên mẹ không dám bế, chứ bà nội nào mà chẳng yêu cháu". Chồng tôi sững sờ rồi hỏi: "Mẹ bị thế mà không nói gì với bọn con, để mai con đưa mẹ đi khám". 

Mẹ chồng vội xua tay, nói rằng bệnh người già, không cần phải đi khám cho tốn kém nhưng chồng tôi vẫn nhất quyết ép mẹ phải đi. Anh bảo bà chỉ thiếu vài loại vi chất gì đó thôi, uống vào sẽ khỏi, lúc đó thoải mái bế cháu. Bà không đi khám thì mãi mãi không biết mình bị thế nào, rồi chịu đựng cơn đau chuột rút cho khổ ra. 

Tôi ngồi bế con trong phòng nghe được lời thỏ thẻ của mẹ chồng mà cũng bất ngờ không kém. Hóa ra mẹ cứ âm thầm chịu đựng những lần bị chuột rút, không dám bế cả cháu nội, thế nhưng lại không kêu ca một lời với con cái, người sao mà lại hiền hậu, đáng kính như thế chứ!

Ngọc Thương

Cháu ngoại 7 tuổi vẫn phải bón từng thìa cơm nhưng khi tôi nhờ mẹ chồng chăm cháu nội mới 3 tuổi thì bà thẳng thừng từ chối

Cháu ngoại 7 tuổi vẫn phải bón từng thìa cơm nhưng khi tôi nhờ mẹ chồng chăm cháu nội mới 3 tuổi thì bà thẳng thừng từ chối

Trong khi con gái lớn của tôi tầm tuổi ấy đã tự biết làm nhiều việc nhà thì con trai của chị chồng vẫn còn phụ thuộc hoàn toàn vào người lớn.