Tôi có tính tiết kiệm. Nhất là sau khi chồng thất nghiệp vào đầu năm ngoái, tôi càng chắt chiu hơn. 3 tháng sau, anh xin được việc làm khác nhưng tiền lương giảm 1/3 so với trước.
Tôi hay bảo với chồng, chúng tôi mới mua nhà, còn nợ nần nhiều; con cái đang tuổi ăn học nên không thể phung phí được. Tổng lương vợ chồng tôi là hơn 30 triệu, tôi trả nợ hết 8 triệu. Còn 22 triệu, tôi chỉ chi tiêu từ 12-15 triệu thôi. Phần còn lại, tôi gửi tiết kiệm online. Dự định của tôi là sau 10 năm nữa, tôi sẽ có một số vốn để mua thêm mảnh đất ở quê. Căn nhà đang ở sẽ để lại cho con trai, còn căn nhà ở quê sẽ giao cho con gái.
Mỗi bữa cơm, tôi thường nấu đơn giản nhất có thể. Phần thịt cá thì để con ăn, vợ chồng tôi chỉ ăn rau, trứng là nhiều. Bữa cơm hôm trước còn thừa, tôi sẽ cất lại tủ lạnh để hâm nóng, ăn tiếp vào bữa sau.
Chồng hay than thở, bảo tôi tiết kiệm quá, anh không thích. Nhưng anh nói kệ anh, tôi vẫn giữ lối sống cũ. Còn trẻ mà không tiết kiệm, đến khi thất nghiệp hoặc già, ốm thì tiền ở đâu mà lo?
![]() |
Ảnh minh họa |
Hôm kia, mẹ tôi đến nhà chơi. Bà đem theo con gà đã làm thịt sạch sẽ và ít rau, trứng ở quê. Vừa thấy mẹ vợ đến, chồng tôi đã bưng ra đĩa rau luộc và cá kho, đặt trên bàn. Anh ấy kể hết cho mẹ vợ nghe, từ chuyện vợ tiết kiệm quá mức trong việc ăn uống, đến việc vợ hâm nóng thức ăn hôm trước còn thừa để ăn ngày hôm sau.
Mẹ tôi bưng đĩa cá lên ngửi thì nổi giận đùng đùng, mắng tôi một trận vuốt mặt không kịp. Đĩa cá đã bị thiu. Tôi cũng không ngờ đến. Mẹ mắng tôi đang keo kiệt chứ không phải tiết kiệm. Tôi làm thế là đang hại sức khỏe cả nhà chứ có phải vì tương lai gì? Có khi chưa sống đến già thì đã bị ung thư vì ăn uống thiếu khoa học rồi.
Tôi cũng biết điều này, nhưng tôi chỉ muốn dành dụm một ít thôi. Thấy vợ bị mẹ mắng, chồng tôi vui vẻ ra mặt. Anh nói một câu mà tôi ngỡ ngàng: "Con ớn ăn rau quá rồi mẹ ơi. Mẹ nói vợ con mua thịt cá cho chồng con ăn, chứ ăn uống kiểu này, làm sao con đủ sức làm việc?".
Chiều, trước khi về, mẹ tôi vẫn còn khó chịu, cau mày bảo tôi phải xem lại việc chi tiêu. Không được sống tằn tiện quá mức như vậy, đừng để chồng bất mãn rồi lại khó xử. Tôi thở dài, đúng là khó quá. Phải chi lương cao thì sống thoải mái một chút, đằng này vừa nợ nần, vừa lo cho tương lai của con, tôi không biết phải cân bằng làm sao?
Bố chồng có lương hưu 15 triệu/tháng nhưng khi bị tai nạn lại không có một đồng nào trong người, biết lý do, tôi tuyên bố không chăm ông nữa
Vợ chồng tôi đã chăm sóc bố chồng hết sức chu đáo. Nhưng bao nhiêu tiền bạc, ông lại đem cho người khác.