MXH Thread bùng nổ tranh luận: Mẹ bắt con trai từ chối nhận đồ hộ bố; bố kể công, dùng những từ ngữ khó nghe để mạt sát con

Thật ra, sự từ chối mà bà mẹ và sự đòi ghi công của ông bố là cách họ đang giày vò lẫn nhau nhưng kỳ lạ là họ không sát thương trực diện lại nhất quyết phải thông qua đứa con.

Mới đây, trên mạng xã hội, một thread gây xôn xao khi chia sẻ tin nhắn giữa một cậu con trai và cha mẹ: “Mẹ con về sau sẽ không nhận hộ những giấy tờ này nữa, ba chỉnh địa chỉ đi nếu không sau này nhà con sẽ không nhận nữa ạ.” Người bố liền đáp trả bằng những lời lẽ nặng nề, nhấn mạnh công sức để lại nhà cửa và tình yêu thương mà ông dành cho con. Câu chuyện ngay lập tức nhận được hàng nghìn lượt tương tác, chia sẻ và bình luận từ cộng đồng mạng.

"Mẹ con thích sống chó với ba thì tuỳ mẹ con nhưng con không có cái quyền sống chó với ba như vậy. Cái nhà ba để lại cho con thừa kế là mồ hôi, xương máu của ba và mẹ (thậm chí công sức của ba bỏ ra còn nhiều hơn), chứ tài sản ấy không phải của một mình mẹ con hoặc của con tự tạo dựng mà chỉ có mỗi cái việc ba đăng ký địa chỉ công ty và con nhận giùm ba vài cái giấy tờ mà con tự cho phép mình được cái quyền đối xử với người sinh thành ra mình như thế. Nếu ba nghèo khó, ba không cho con được cái gì ngoài tình yêu thương thì lỡ ba cù bơ, cù bất không có nơi nương tựa, còn có cái nhà thì con cũng phải cho cái người mà đã cho con giọt máu, hình hài và từng nuôi dưỡng con tá túc, chứ không phải con dành những lời cay đắng này cho ba".

MXH Thread bùng nổ tranh luận: Mẹ bắt con trai từ chối nhận đồ hộ bố; bố kể công, dùng những từ ngữ khó nghe để mạt sát con

Thật ra, sự từ chối mà bà mẹ và sự đòi ghi công của ông bố là cách họ đang giày vò lẫn nhau nhưng kỳ lạ là họ không sát thương trực diện lại nhất quyết phải thông qua đứa con.

Bài đăng tải này thu hút hàng nghìn lượt bình luận chỉ trong vài giờ. Nhiều người bày tỏ sự bất ngờ với thái độ của ông bố với con trai khi thật ra cậu bé trả lời rất lễ phép. Nhưng cũng không ít người tinh ý nhận ra, vì sao bà mẹ trong câu chuyện này không trực tiếp từ chối chồng cũ mà lại để cho đứa con phải đứng ra từ chối bố mình.

Các bình luận chia làm hai luồng:

Chê trách người bố: dùng lời lẽ quá nặng nề, thiếu kiên nhẫn, dễ khiến con xa cách, sợ hãi.

Chê trách người mẹ: đặt con vào tình huống phải đứng ra từ chối giúp cha, tạo ra xung đột.

Một bình luận khiến tôi đặc biệt chú ý: 

"Đau khổ đứa con. Con lớn lên như tờ giấy trắng. Cha gieo vào đầu con nào 'chó', nào 'công', nào 'quyền', nào 'phải'... Mẹ gieo vào đầu con nào từ chối giúp đỡ ba, nào lảng tránh đối thoại đẩy lại cho con nói. 2 ba mẹ cho con ký ức cãi vã, ly hôn. Nhưng chẳng ai quan tâm điều đó. Họ chỉ nhớ giọt máu đã bỏ ra và đồng tiền đã kiếm được. Thương em"

Đau khổ cho đứa con. Con lớn lên như tờ giấy trắng. Cha gieo vào đầu con những từ nặng nề: “sống chó”, “quyền”, “phải”, “công”... Mẹ gieo vào đầu con những từ khác: từ chối giúp đỡ ba, lảng tránh đối thoại, đẩy trách nhiệm về phía con. Cả hai người lớn đều đang sống trong cái tôi và cảm xúc riêng, nhưng không ai nghĩ đến cảm giác, tâm lý và ký ức của đứa trẻ.

Liệu những tranh cãi, những câu chữ nặng nề ấy có giúp con hiểu giá trị, hay chỉ để lại tổn thương, cảm giác bị áp lực và sợ hãi thậm chí là không phân biệt nổi ai đúng ai sai? Tất cả những hành động lảng tránh của bà mẹ và lời nói khó nghe của ông bố, nó chỉ làm cho con thấy rối bời và bối rối giữa các luồng thông tin trái ngược, giữa những “luật lệ” vô hình của cha mẹ mà 1 đứa trẻ ở giữa không thể nào có hiểu được.

MXH Thread bùng nổ tranh luận: Mẹ bắt con trai từ chối nhận đồ hộ bố; bố kể công, dùng những từ ngữ khó nghe để mạt sát con

Trong chuyện này, cả cha lẫn mẹ đều ích kỷ, chỉ nghĩ đến cảm xúc cá nhân và quyền lợi của mình. 

Ông bố thì "mắc" kể công, cứ nhấn mạnh công sức và tài sản, quên rằng lời nói của mình có thể khiến con sợ hãi, mặc cảm, chẳng khác nào bảo con đang ăn trên ngồi chốc, ăn trắng mặc trơn những thứ là của bố làm ra trong khi nuôi con là trách nhiệm của người sinh thành ra chúng cơ mà? 

Bà mẹ thì lại đẩy trách nhiệm về con, bà là người từ chối giúp đỡ chồng cũ nhưng lại không muốn ra mặt can thiệp trực tiếp. Khó quá thì đùn đẩy, để con chịu áp lực phải giải quyết mâu thuẫn, miễn sao mình không cần phải ra mặt mà vẫn xử lý được việc của mình.

Kết quả là đứa trẻ phải trải qua ký ức cãi vã, ly hôn, và những áp lực vô hình mà cha mẹ để lại. Họ chỉ nhớ giọt máu đã sinh ra con và đồng tiền đã kiếm được, còn tâm lý, ký ức và cảm xúc của con thì bị bỏ quên.

Là mẹ, tôi nhìn vào câu chuyện này mà thấy thương con vô cùng. Một đứa trẻ, đáng lẽ được nuôi dưỡng bằng tình yêu thương, thì lại phải hứng chịu những mâu thuẫn, tranh cãi và cái tôi ích kỷ của người lớn. 

Chia tay là chuyện của người lớn, mâu thuẫn là do người lớn tạo ra nhưng kỳ lạ thay họ ly hôn luôn ồn ào và phiền phức đến những người xung quanh, đặc biệt là những đứa trẻ chẳng làm gì nên tội của họ. Liệu chúng ta có đang thực sự giáo dục con, hay chỉ đang “đổ bão tố” lên đầu con mà chẳng cần phải nghĩ ngợi gì, miễn thoả mãn cảm xúc của bản thân trước cái đã?

Tình yêu thương không chỉ là cung cấp vật chất hay nhắc nhở con về công sức cha mẹ, mà còn là bảo vệ tâm lý, ký ức và sự phát triển tinh thần của con. Cha mẹ ích kỷ, chỉ nghĩ đến cảm xúc cá nhân, sẽ để lại vết thương lâu dài trong lòng đứa trẻ.

Ly hôn rồi, trách nhiệm với con cái là thứ còn lại duy nhất giữa 2 con người, vậy thì đừng biến con cái thành công cụ để trút giận, để minh chứng quyền lực hay để “ghi nhớ” công sức của mình. Con là một con người riêng biệt, cần được tôn trọng, chứ không phải tờ giấy trắng để cha mẹ viết lên những câu chữ nặng nề, đầy xung đột.

Ký ức chẳng vui vẻ, tốt đẹp mà bố mẹ ích kỷ reo vào đầu đứa trẻ đó. Những ký ức ấy, có lẽ sẽ khiến đứa trẻ mất rất lâu để tự học cách lấp đầy, bằng sự trưởng thành mà không được cha mẹ dìu dắt bằng tình yêu thương thực sự.

Mạn Ngọc

Bức ảnh mẹ và con trai này trông bình thường nhưng lại cực BẤT THƯỜNG: Có những đứa trẻ bị huỷ hoại bởi sự 'vô tri' như thế!

Bức ảnh mẹ và con trai này trông bình thường nhưng lại cực BẤT THƯỜNG: Có những đứa trẻ bị huỷ hoại bởi sự "vô tri" như thế!

Có những phụ huynh bản thân có lo âu chia tách, không chịu nổi ý nghĩ con lớn lên rồi rời xa mình.