"Nhìn cái tay là biết không làm được gì": Vì sao 1 người đàn bà làm đẹp cho bản thân lại bị đánh giá là MẸ TỒI

Làm mẹ không phải bài kiểm tra để mà chấm điểm. Không có thước đo nào để kết luận mẹ tốt - mẹ tồi. Vậy mà phụ nữ lại là những người bị phán xét nhiều nhất trên đời.

Có một điều rất kỳ lạ: rất nhiều người mặc định phụ nữ làm đẹp cho bản thân đồng nghĩa với việc họ không chăm lo cho gia đình, không yêu con, không thương chồng. Tôi đã chứng kiến định kiến này không biết bao nhiêu lần và thực sự, tôi vẫn không hiểu được cái thứ tư duy kỳ quặc ấy.

Tôi là một người mẹ đang nuôi con nhỏ 2 tuổi. Hằng ngày, ngoài việc chăm sóc con từng bữa ăn, giấc ngủ, tôi vẫn đi làm để kiếm tiền và thu nhập của tôi khá tốt. Công việc của tôi đặc thù, yêu cầu ngoại hình chỉn chu. Tôi cũng rất quan tâm đến bản thân, chăm chút vẻ ngoài, vì đó là một phần công việc và cũng là cách tôi yêu bản thân mình.

Tôi làm tốt tất cả vai trò của mình: làm mẹ, làm vợ, làm việc. Tôi biết mệt mỏi, nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi biết cân bằng và tự hào về những gì mình đang làm. Quan trọng là dù ở vai trò nào tôi cũng tận hưởng chứ không hề có cảm giác mình PHẢI LÀM.

 

Thế rồi một ngày, khi tôi đang ngồi gõ máy tính chạy deadline trả sếp, bác của chồng đến chơi, chẳng biết từ bao giờ tự ý vào hẳn phòng ngủ của tôi rồi dòm vào bàn tay tôi đang gõ máy cành cạch.

"Nhìn cái tay này là biết không phải làm gì. Khiếp cái móng dài ngoằng cả ra để chọc hết vào người thằng cu con à?"

Tôi có làm nail mà còn là làm thường xuyên. Chẳng vì lý do gì, chỉ vì tôi thích, chỉ vì tôi thấy nó đẹp mắt. Mỗi lần chạy deadline nhìn xuống cái móng tay xinh xẻo tự nhiên thấy đỡ áp lực hẳn!

Có mỗi thế thôi mà tự nhiên thành đàn bà vô dụng!

Không làm thì con ai chăm? Cơm ai nấu? Tiền ai cho? 

Mỗi người phụ nữ đều có cách thức riêng để vận hành cuộc sống của mình và không ai có quyền đánh giá công sức của người khác qua những gì họ nhìn thấy bề ngoài. Làm mẹ không đồng nghĩa với việc phải từ bỏ bản thân. Làm việc chăm chỉ, chăm sóc gia đình, duy trì ngoại hình tất cả đều là những nỗ lực đáng trân trọng mà.

Hãy ngưng phán xét 1 người mẹ làm mẹ như thế nào

Làm mẹ không phải bài kiểm tra để mà chấm điểm. Không có thước đo nào để kết luận mẹ tốt - mẹ tồi. Vậy mà phụ nữ lại là những người bị phán xét nhiều nhất trên đời.

Ở nhà thì bị nói “ăn bám”.

Đi làm thì bảo “bỏ bê con”.

Làm đẹp thì chê “ham hố”.

Luộm thuộm thì kêu “không biết giữ mình”.

Cho con học sớm bị chê ép con.

Cho con chơi nhiều lại nói không lo tương lai.

 

Người ngoài nhìn vài giây, đã vội phán xét hành trình của một người mẹ phải đánh đổi bằng mồ hôi, thời gian, sức lực và nước mắt.

Không ai biết những đêm họ thức trắng.

Không ai thấy những lúc họ chỉ muốn khóc nhưng vẫn phải mạnh mẽ trước mặt con.

Không ai hiểu cảm giác tội lỗi, lo lắng, áp lực mà chỉ mẹ mới biết.

Làm mẹ đã đủ mệt rồi. Xin đừng làm họ mệt thêm bằng lời nói vô tình. Nếu không thể động viên, xin hãy im lặng. Nếu không thể thấu hiểu, xin đừng phán xét.

Mạn Ngọc