Nữ tỷ phú sống ẩn dật trong phòng khách sạn 24 năm, sau cánh cửa là bí mật rúng động và cảnh tượng hôi thối kinh hoàng

Khoảnh khắc cánh cửa phòng 152 mở ra đã phơi bày sự thật rúng động nhất về giới thượng lưu New York đầu thế kỷ 20.

Trong số những câu chuyện kỳ quái về sự giàu có, ám ảnh và cuộc sống ẩn dật, không có câu chuyện nào lại gây chấn động bằng bi kịch của Ida Wood. Người phụ nữ tự nhận mình là một thành viên của giới thượng lưu New York này đã dành trọn 24 năm cuối đời để tự giam mình trong căn phòng khách sạn cao cấp tại Quảng trường Herald, New York cùng với hai người phụ nữ. Cuộc sống của họ là một mê cung của sự xa hoa thầm kín và sự bẩn thỉu khó tin, một bí mật chỉ được phơi bày khi một cánh cửa tưởng chừng như đã đóng vĩnh viễn bỗng bật mở.

Xuất thân nghèo khó và cuộc hôn nhân định mệnh

Ida Wood không phải là tên thật của bà. Sự thật được phanh phui sau này cho thấy bà có tên khai sinh là Ellen Walsh, sinh ra tại Anh và lớn lên trong một gia đình nhập cư Ireland nghèo khó ở Massachusetts, Mỹ. Bị ám ảnh bởi tuổi thơ cơ cực, Ellen đã dùng nhan sắc và trí thông minh của mình để thoát ly, đổi tên thành Ida Mayfield và tìm mọi cách chen chân vào giới thượng lưu New York.

Năm 1857, Ida kết hôn với Benjamin Wood, một người đàn ông hơn mình 18 tuổi. Benjamin là một doanh nhân giàu có, đồng thời là ông chủ của nhật báo New York Daily News và là anh trai của Thị trưởng New York. Mặc dù ông là người nghiện cờ bạc và có lối sống phóng túng, cuộc hôn nhân này đã đưa Ida lên đến đỉnh cao của sự xa hoa và danh vọng. Tuy nhiên, sau khi Benjamin qua đời vào năm 1901, sự ám ảnh về việc mất tiền bạc bắt đầu biến Ida thành một người hoàn toàn khác.

Ida Wood và chồng
Ida Wood và chồng

24 năm trong căn phòng ngập rác

Vào năm 1907, Ida Wood cùng hai em gái là Mary và Emma chuyển đến thuê phòng 152 tại khách sạn Herald Square, một khách sạn sang trọng thời bấy giờ. Bà dẫn theo 2 người - một là Mary Mayfield được giới thiệu là em gái, hai là Emma Wood (sống dưới thân phận con gái của Ida và Benjamin).

Khi lễ tân hỏi bà định ở bao lâu, bà trả lời rằng bà không chắc nhưng có thể ở lâu dài nếu thích căn phòng. Câu nói đó trở thành một lời tiên tri. Từ khoảnh khắc đó, cánh cửa căn phòng 152 đóng lại và Ida Wood không bước ra ngoài trong suốt 24 năm.

Cuộc sống ẩn dật của họ được duy trì thông qua các yêu cầu kỳ lạ và lặp đi lặp lại. Nhân viên khách sạn chỉ có thể đưa chăn ga, khăn mặt và các nhu yếu phẩm qua khe cửa hẹp. Thực đơn của họ gần như không thay đổi qua hai thập kỷ: bánh quy, trứng, thịt xông khói, cà phê và sữa đặc không đường. Họ thậm chí còn yêu cầu xì gà Havana cao cấp, thuốc lá và sáp dưỡng ẩm, cho thấy sự đối lập kỳ lạ giữa thói quen tiêu dùng xa xỉ và cuộc sống tù túng.

Mặc dù bà không bao giờ tắm trong nhiều năm, nhưng một trong những điều điên rồ nhất là bà vẫn giữ được làn da mịn màng nhờ thường xuyên bôi sáp dưỡng ẩm.

Tiếng kêu cứu và kho báu tỷ đồng

Bước ngoặt của bi kịch xảy ra vào tháng 6 năm 1931, khi Ida Wood, lúc này đã 93 tuổi, buộc phải mở cửa phòng để gọi người đến giúp đỡ: "Em tôi bị bệnh, gọi bác sĩ. Em tôi sắp chết rồi!". Đây là lần đầu tiên sau 24 năm bà rời khỏi căn phòng đó.

Quản lý khách sạn và một bác sĩ vội vã chạy đến căn phòng, nhưng cảnh tượng đập vào mắt họ khiến tất cả đều kinh hãi: Mary Mayfield, em gái bà, đã qua đời trên ghế sofa. Căn phòng 152 không phải là một căn phòng khách sạn cao cấp, mà là một "thiên đường của rác rưởi" bốc mùi hôi thối nồng nặc.

Căn phòng chật kín bởi hàng trăm hộp mốc, giấy báo ố vàng xếp chồng chất từ sàn đến trần, hộp bánh quy cũ và thức ăn thối rữa hòa lẫn với những tác phẩm nghệ thuật đắt giá. Tuy nhiên, khi các luật sư vào cuộc điều tra, họ phát hiện ra bí mật tài sản kinh hoàng.

Trong những hộp đựng giày cũ, họ tìm thấy trái phiếu và cổ phiếu trị giá hàng chục nghìn đô la. Trang sức đắt tiền, bao gồm nhiều sợi dây chuyền kim cương, được giấu kín trong các hộp bánh quy. Điều đáng kinh ngạc nhất là khoảng 500.000 đô la Mỹ tiền mặt (tương đương khoảng 12,7 tỷ đồng theo tỷ giá hiện tại), chủ yếu là các tờ tiền mệnh giá 10.000 đô la, được ghim cẩn thận bên trong chiếc váy ngủ của bà.

Khách sạn Herald Square xưa và nay
Khách sạn Herald Square xưa và nay

Sự thật động trời về danh tính

Vụ việc đã gây chấn động New York, dấy lên cuộc điều tra kéo dài để làm rõ danh tính và nguồn gốc tài sản của người phụ nữ kỳ dị này. Cuối cùng, người ta phát hiện ra rằng Ida Wood không phải là người bà tự nhận, mà là Ellen Walsh. Ngay cả người phụ nữ đã chết trên sofa, được gọi là em gái Mary Mayfield, cũng không phải em gái ruột của bà.

Toàn bộ cuộc đời của Ida là một chuỗi những lời nói dối phức tạp nhằm che giấu xuất thân nghèo khó và bảo vệ khối tài sản khổng lồ. Bà sống trong sự ám ảnh tích trữ và nỗi sợ hãi mất tiền lớn đến mức đã tự nhốt mình và từ chối tận hưởng sự giàu có, thậm chí chấp nhận sống trong sự bẩn thỉu và cô độc.

Ida Wood qua đời vào ngày 12 tháng 3 năm 1932. Sau một vụ kiện tụng kéo dài, khối tài sản của bà đã được thừa kế bởi 10 người thân ở Ireland, những người thậm chí không hề biết đến sự tồn tại của bà. Bi kịch của Ida Wood là một lời cảnh tỉnh đáng sợ về cách nỗi sợ hãi và sự ám ảnh có thể biến cuộc đời xa hoa nhất thành một nhà tù bẩn thỉu nhất.

Tổng hợp

Thanh Huyền

Tỷ phú Elon Musk có thể sẽ mua lại TikTok ở Mỹ

Tỷ phú Elon Musk có thể sẽ mua lại TikTok ở Mỹ

Phía Elon Musk, nền tảng X và Bộ Thương mại cùng Cơ quan Quản lý Không gian mạng của Trung Quốc hiện cũng chưa đưa ra bình luận.