Khi đàn ông yếm thế

Người đàn ông yếm thế mất đi khả năng làm chủ tình thế và buộc phải phụ thuộc vào người bạn đời khiến họ cảm thấy mặc cảm và thừa thãi.

Đàn ông yếm thế trong phạm vi bài này chỉ ở trong một phạm vi hẹp. Nghĩa là sự yếm thế có trong ngắn hạn, đột xuất. Nó là một tai nạn, một cú vấp ngã, một vận hạn tai ương…vân vân và vân vân. Tóm lại người đàn ông mất đi khả năng làm chủ tình thế của mình và phải chịu phụ thuộc vào người khác. Người khác ở đây không một ai khác ngoài người bạn đời của mình và những người thân cận. Tất nhiên sự yếm thế này chỉ có trong một khoảng thời gian nhất định.

Lấy luôn thằng tôi làm ví dụ. Cú ngã định mệnh xe đạp khiến tôi bị chấn thương gối. Đầu tiên cũng chỉ nghĩ nó bị căng cơ đau vài ngày là đỡ nhưng không phải. Đứt dây chằng, rách đệm chêm... Thế là lên bàn mổ.

Chuyện mổ xẻ hay hòn tên mũi đạn với đàn ông nhất là loại đàn ông lang bạt kỳ hồ như tôi là chuyện muỗi mắt. Nhưng cũng không phải thế. Đau đớn chịu được nhưng những gì thuộc về sinh hoạt thì thật là khốn khổ. Gối mổ, chân bó. Tính từ hôm mổ sau đến gần tháng vì xương cốt người già nên cứ phải khư khư cái nẹp gối. Mọi sinh hoạt tắm rửa, ăn uống, vệ sinh đều phải phụ thuộc. Bất tiện chưa?

Ảnh minh họa: internet.
Ảnh minh họa: internet.

Người Việt vốn nhân hậu và càng nhân hậu khi đồng loại sa cơ. Nói thế để thấy chẳng có gì phải phàn nàn khi người phụ nữ của mình chăm sóc. Thậm chí tôi còn thấy sự nhiệt tình tràn đầy thương yêu trong những hành xử hàng ngày của vợ. Càng thế tôi càng thấy rấm rứt, áy náy và có lẽ lần đầu tiên trong đời tôi thấy mặc cảm ghê gớm.

Quằn quại một phần vì đau nhức vết thương nhưng phần lớn là sự giày vò vì sự chăm sóc giúp đỡ mặc nhiên này. Có cái gì tựa như cảm giác mình là một sinh vật thừa thãi. Đấy là chưa kể những nghĩ suy có cả phần ân hận khi lúc khỏe mình thỏa chí tang bồng lên rừng xuống bể. Mà nào xa xôi gì đâu mới chỉ năm ngoái còn một mình một ngựa làm chuyến xuyên Việt đầy thăng hoa và cảm khoái. Nghĩ nhiều đâm ra tư tưởng tự ti yếm thế.

Khi đã yếm thế thì con người mình nó cũng biến đổi. Đau chết đi được nhưng nếu có người thân thì lại phải giả dối tươi tỉnh không dám nhăn nhó. Cái này mới kinh. Nhất nhất mọi chỉ dẫn được hiểu như khuôn thành mệnh lệnh bản thân đều phải răm rắp phục tùng. Nằm như một phế nhân thì còn gì để mà tinh tướng chống đối nữa. Từ đầu vào, đầu ra đến tắm rửa thay đồ, uống thuốc, thay băng nhất nhất y lệnh. Xưa kia xem, kiểu gì thì kiểu đều phải là ý thích của mình, đừng có ai áp đặt được cái thằng tôi nhé.

Đấy sự thể yếm thế mới đại khái đã như vậy và mới chỉ trong phạm vi ứng xử thôi đã thất điên bát đảo. Nói dại nếu cảnh này kéo dài chắc chắn tôi không thể chịu đựng được. Thể nào cũng phải nghĩ đến phương cách giải thoát. Cái ví dụ của chính bản thân mình, dù là ở một phương diện tai nạn không may, nhưng nó đã trầm trọng thế. Giả sử nếu gặp người bạn đời không thông cảm, sự chia sẻ ít thì còn khốn khổ đến đâu.

Tôi có một người quen biết rất tài giỏi và đàn ông đến độ gia trưởng. Anh này kiếm tiền giỏi, nhà cửa khang trang, của cải chẳng thiếu thứ gì. Với gia đình anh tận tình chu đáo chăm sóc quan tâm đến từng chi tiết nhỏ nhất. Vợ anh chỉ chuyên nội trợ quẩn quanh trong nhà với bố mẹ và đám trẻ. Nói không ngoa anh như một vị tướng oai hùng điều khiển đạo quân gia đình. Ai nhìn vào cũng ước muốn có một gia thế như anh.

Một ngày, cũng lại vận rủi chuyện làm ăn sao đó có vướng víu vào pháp luật. Không đến nỗi bị tù tội nhưng anh gần như mất trắng sản nghiệp. Phẫn chí anh nằm bẹp trong nhà kiểu như lánh đời ở ẩn. Trước hùng dũng bao nhiêu thì giờ ép xẹp nhu nhược chừng ấy.

Được gia đình động viên, bạn bè phân tích giúp đỡ nhưng xem ra chẳng ăn thua gì. Của nả tiền bạc đã đội nón ra đi, may còn giữ được cái nhà để ở. Chị vợ là người tháo vát giờ lại là người chủ gia đình. Vốn chỉ ở nhà nội trợ theo vì ý chồng thì bây giờ hoàn cảnh hối thúc chị buộc phải bươn chải.

Cũng tàm tạm nếu anh chồng không quá phẫn bức đến mức trầm cảm. Vợ không còn thời gian nhiều ở bên chồng khiến anh nghĩ quẩn. Có lẽ anh đã yếm thế đến mức không thể chịu đựng nên chọn một cách xuẩn ngốc nhất là kết thúc cuộc đời. Một gia đình tan vỡ như đùa.

Còn khá nhiều ví dụ dạng này, nhưng thôi ai cũng quá rành rẽ những chuyện yếm thế tương tự. Đấy chỉ là những yếm thế ngắn hạn, đột xuất.

Chuyện yếm thế của đàn ông ở dạng khác còn nhiều. Có dịp tôi sẽ tiếp tục đề tài trên “Phụ nữ mới”. Để chí ít hiểu hơn về cánh đàn ông, những kẻ thậm đơn giản nhưng lại cực kỳ phức tạp.

Phạm Ngọc Tiến

Với đàn bà, đàn ông mệt mỏi là tội lỗi?

Với đàn bà, đàn ông mệt mỏi là tội lỗi?

Đó là một câu nói rất bình dị mà người đàn ông nào cũng hơn một lần muốn được thốt ra. Song, với đàn bà, đàn ông mệt mỏi là tội lỗi!