Xu hướng đàn ông quán xuyến việc nhà có vẻ như đang trỗi dần lên. Có lẽ thế. Bằng chứng không phải là sự bình quyền giữa nam và nữ ngày càng được xã hội quan tâm mà ở chính sự đi xuống của cánh đàn ông trong quá nhiều lĩnh vực.
Phụ nữ thời hiện đại ngày một giỏi giang. Ngay trong hàng ngũ kinh bang tế thế giờ cũng vô khối yếu nhân là nữ. Số còn lại ở tất tật mọi ngành nghề, vị trí của phụ nữ cũng là đáng kể. Còn trong gia đình, điều quan trọng nhất vị thế của đàn ông ngày một mất đi sự độc tôn.
Không ít những anh chồng bây giờ đừng nói là xoạc chân xem tivi, cắm mặt đọc sách, lướt web mỗi chiều, mà là chổng mông lo việc bếp núc cùng người bạn đời. Dĩ nhiên cánh phụ nữ có được đức lang quân ấy họ có quyền tự hào mình là người hạnh phúc.
Tôi quen không ít bạn nữ trong nghề viết. Phụ nữ theo nghề này thường là những người giỏi giang thực sự. Giỏi nghề đã đành, họ còn nhất thống ở khoản bếp núc ẩm thục. Mỗi khi tụ tập bao giờ tôi cũng nắc nỏm về tài năng của họ. Nấu ăn ngon, tửu lượng khá, họ là mẫu phụ nữ tôi kính trọng. Khác với phụ nữ thông thường họ chẳng thèm bận tâm đến cánh đàn ông là bạn đời hay đồng nghiệp của họ. Hình như phụ nữ giỏi bây giờ đều thế. Đàn ông là cái đinh trong mắt họ thì phải.
Ngày nay, xu hướng đàn ông quán xuyến việc nhà đang trỗi dần lên (Ảnh minh họa). |
Nghĩ thế đôi lần rồi thành phản xạ tôi dần e sợ những phụ nữ giỏi giang, thành đạt. Ở họ có thứ uy quyền chỉ đàn ông yếu mềm như tôi mới cảm nhận được. Nhờ thế nên khi đến bất cứ nhà ai, tôi hình thành thói quen quan sát. Lâu riết tôi trở nên có biệt tài nhìn nhận gia cảnh khá chính xác. Gia cảnh ở đây là sự tương quan của cặp đôi chồng vợ chủ nhà.
Một người bạn khá thân của tôi cũng vào loại thành đạt cỡ chánh, phó tòa soạn. Anh có cái thú mời khách đến nhà và tự tay mình nấu nướng. Những lần như thế tôi tuyệt chẳng thấy bóng dáng chị vợ đâu. Thi thoảng có nhác qua thì thấy chị chỉ làm vài chuyện lặt vặt như cắm hoa, pha trà chứ không dính dáng gì đến bếp núc. Hỏi thì anh này trả lời tỉnh bơ. Một tay tôi làm tất, cả ngày thường. Thấy vẻ mặt sửng sốt của tôi, anh giải thích đó là thú vui. Anh chỉ ăn được khi tự mình nấu bếp. Tôi hãi lắm nhưng rồi tôi nhận ra đi ăn chỗ khác không tự nấu, anh vẫn khoái khẩu như thường. Chả khó khăn gì tôi hiểu ngay ra ngọn ngành. Chị vợ là một doanh nhân cực giỏi. Tất tần tật mọi thứ trong nhà đều do một tay chị làm ra. Lương nhà báo rất khá cũng chỉ là tiền tiêu vặt của anh. Dù sao sự yên ấm của gia đình này cũng khiến tôi và bạn bè ấm lòng. Không ít người khen anh, đàn ông tử tế thời này phải thế.
Trở lại với mấy người bạn nữ trong nghề. Gia đình họ không được như đôi tôi vừa dẫn nhưng cũng khá ổn. Trừ vài người ly hôn còn thì đám chồng của họ xem ra cũng yếu bóng vía như tôi. Thề là tôi không sáng tác, đến nhà ai thấy người chồng lăng xăng ra ra, vào vào đích thị đấy là kép phụ. Lạ là những anh đàn ông đó giống nhau đến kỳ cục. Họ như thiếu tự tin trước người bạn đời. Hay là lấy vợ giỏi giang nó phải thế mới được thuận hòa. Mới là người chồng tử tế.
Lan man chẳng đâu vào đâu tôi chỉ muốn nói điều này, đàn ông tôi biết để làm được người tử tế dĩ nhiên phải thạo việc nhà. Tôi thì sao? Rất muốn được như thế và tôi không ít lần săng sái việc tề gia nội trợ. Số tôi hẩm bởi chân tay lóng ngóng, không biết bất cứ việc gì và điều này mới cốt thiết, đụng đâu hỏng đó. Ly cốc rơi vỡ là thường còn nấu nướng thì mít đặc toàn phần. Khổ nữa tôi lại không thạo cả kiếm tiền nên kém cỏi toàn diện.
Sáng nay khi ngủ dậy, người bạn đời của tôi vừa mới về hưu bảo rất nhẹ nhàng. Từ nay anh nhớ gấp chăn. Giật mình nhớ ra từ dạo cưới đã mấy chục năm, chưa một lần tôi làm nổi việc đó.
Để thành người tử tế, tốt thôi nhưng mới khó làm sao.
Đàn ông khoác tạp dề
Đàn ông khoác tạp dề không phải mệnh đề chế giễu. Trong công cuộc bình đẳng giới, chị em đừng lấy bếp làm lô cốt cuối cùng, như thế bất công lắm.