Cuối tuần, tôi hay ngồi uống cafe bên một khu vườn đẹp, nơi có nhiều cô gái đến chụp ảnh đăng facebook mỗi sáng, mỗi chiều. Hôm ấy buổi trưa, công viên vắng, tôi thấy một cô gái trẻ, áo trắng vai trần, váy màu thiên thanh, đầu đội một chiếc mũ rộng vành duyên dáng, và đi một mình. Cô gắn điện thoại vào một cái chân nhỏ, loay hoay căn chỉnh để tự chụp ảnh cho bản thân, chụp rất nhiều tư thế, rất nhiều góc độ, với các cỡ nụ cười khác nhau. Tôi nhìn cảnh ấy với một cảm giác khó tả vô cùng, và nói với bạn gái mình rằng cô gái ấy thật là đáng thương. Nhưng bạn gái tôi không nghĩ thế.
“Đó là một người đàn bà tự chủ” – bạn gái tôi nói, có phần hơi lớn tiếng. “Cô ấy tự vui với nhan sắc của mình, tự mình chăm sóc vẻ đẹp của mình, vì bản thân mình, không lệ thuộc vào ai, và không cần ai”.
Người đàn bà tự chủ, tự chăm sóc vẻ đẹp của mình, vì bản thân mình và không lệ thuộc vào ai (Ảnh minh họa) |
Bạn gái tôi là một người rất nhiệt thành với các chiến dịch truyền thông xóa bỏ bất bình đẳng giới tưng bừng những năm gần đây. Nàng là một cuốn từ điển sống về các quy tắc ứng xử, truyền thông xóa bỏ định kiến giới. Nàng luôn khiến tôi phải rón rén, sợ sệt mỗi khi định phát biểu điều gì đó có thể đụng chạm nhạy cảm giới. Vì thế, dù vẫn ám ảnh vì sự cô đơn đáng thương của cô gái nọ, nhưng tôi không thể tranh luận với nàng về điều đó.
Tôi không muốn tranh cãi với bạn gái mình, bởi mơ hồ cảm nhận được có điều gì đó nhạy cảm ở chủ đề này. Tôi mơ hồ cảm nhận được dường như khi nói những điều đó, với âm lượng lớn hơn bình thường, bạn gái tôi đang muốn gửi đến tôi một thông điệp, rằng anh đừng ảo tưởng phụ nữ buộc phải có đàn ông, buộc phải lệ thuộc vào đàn ông. Dù vậy, buổi trưa của chúng tôi đã trôi qua không mấy vui vẻ, bởi dường như việc tôi tỏ ra thương hại cô gái chụp ảnh một mình trong khu vườn đã khiến tâm trạng của bạn gái tôi trở nên nặng nề.
Buổi trưa của chúng tôi đã trôi qua không mấy vui vẻ |
Bạn gái của tôi muốn tôi tiếp nhận thông điệp về sự tự chủ của phụ nữ. Nhưng đâu cần phải chứng minh điều đó để làm gì? Có gì là xấu xa khi chúng ta cần nhau? Tự chủ đâu chỉ biểu hiện thông qua việc chúng ta tự mình làm mọi thứ mà không cần nhau?Cô gái ấy cố gắng biểu diễn những hình ảnh tự nhiên, xinh tươi nhất có thể suốt cả tiếng buổi trưa trong khu vườn vắng để làm gì? Nói gì thì nói, thật khó để tôi cảm thấy có niềm vui nào ở cô gái khi lặp đi lặp lại hình ảnh buồn tẻ ấy trước cái điện thoại ghi hình. Cô ấy chỉ đang cố để có được những sản phẩm tốt nhất để chứng tỏ mình không buồn với sự cô đơn, lẻ loi của bản thân.
Cô gái trong vườn hoa cuối cùng cũng kết thúc công việc của mình, thu dọn đồ nghề rồi lững thững đi về phía tòa nhà, có thể là nơi cô ấy ở. “Anh chắc cô ấy sẽ về nhà, cẩn thận chỉnh sửa rồi đăng những bức ảnh ấy lên facebook, sau đó ngồi đếm like hết cả buổi chiều” – tôi không kìm được việc nói ra cái viễn cảnh ấy, và lập tức hối hận vì buổi chiều của chúng tôi trở nên thê thảm.
- Tại sao anh có thể ngồi bên em mà cứ nghĩ tới một người con gái khác một cách công khai như thế?
- Anh chỉ đang quan sát, và suy nghĩ về con người, về cuộc sống thôi mà...
- Anh có biết như thế là không tôn trọng em hay không?
Tôi không thể thanh minh với bạn gái mình, không thể giải thích khái niệm về sự tôn trọng của tôi và nàng rất khác nhau. Không có cách nào để nàng hiểu rằng khi chia sẻ với nàng những suy nghĩ của mình, quan sát của mình, là một sự tôn trọng. Bởi nếu không tôn trọng nàng thì tôi đâu cần nói ra mọi suy nghĩ của tôi?
Tôi không thể thanh minh với bạn gái mình, không thể giải thích khái niệm về sự tôn trọng của tôi và nàng rất khác nhau (Ảnh: minh họa) |
Cũng như cô gái trong khu vườn, nàng có thể không cần một người đàn ông để chụp ảnh, nhưng rất cần biết chắc hình ảnh của mình phải thật đẹp trong mắt của đàn ông.Tôi không thể thanh minh với nàng, bởi khi đó tôi nghĩ tới sự tự chủ của nàng, theo cách của nàng. Sự tự chủ khiến nàng có thể tự làm mọi việc mà không cần có đàn ông, từ việc tự thay lốp ô tô, đến tự mình chụp ảnh, nhưng luôn bận tâm rằng người đàn ông của mình có sao lãng nghĩ đến người nào khác hay không.
Đàn bà hào sảng
Tôi nghĩ sự hào sảng không phải đặc điểm giới, và trong một số môi trường cộng đồng, xã hội, đàn bà dễ trở nên hào sảng hơn đàn ông.