Lúc trẻ tôi mải mê phấn đấu sự nghiệp, ngại lấy chồng, đến khi quá lứa lỡ thì không thể tìm người đàn ông nào vừa mắt. Ở tuổi 38, tôi không thiết tha đến chuyện chồng con nữa nên quyết định ở vậy.
Thế nhưng đến năm 39 tuổi, trái tim tôi rung động khi gặp anh, sau vài tháng tìm hiểu, chúng tôi đồng ý về chung một nhà. Cuộc sống vợ chồng năm đầu tiên khá hạnh phúc.
Hằng ngày anh luôn đi làm về sớm cùng vào bếp nấu ăn giúp vợ. Tuy anh không đưa hết tiền lương cho tôi nhưng mỗi tháng chuyển cho vợ 12 triệu như thế cũng ổn. Những ngày nghỉ, vợ chồng tôi thường về ngoại, đi ăn uống hay du lịch đâu đó.
Trong cuộc sống hằng ngày, tôi thấy chồng đối xử với tôi và mọi người xung quanh rất tốt nhưng chẳng hiểu sao anh lại ly hôn vợ cũ. Qua thăm dò chồng và nhiều người, tôi kết luận lý do anh và vợ cũ bỏ nhau là do khắc khẩu.
Sau khi cưới nhau, chồng hối thúc tôi sinh con sớm bởi tuổi tôi cũng đã cao. Hơn tháng nay, tôi đang uống thuốc để chuẩn bị cho giai đoạn mang thai, tôi rất mong chờ có những đứa con.
![]() |
Ảnh minh họa |
Hôm chủ nhật vừa rồi, đang ngồi lướt mạng, tôi khựng lại khi thấy vợ cũ của chồng khoe quà trên facebook. Đó là cuốn sổ đỏ ngôi nhà mà chồng tôi và vợ cũ mua chung. Bây giờ anh ấy sang tên hết cho vợ cũ bởi chị ấy có trách nhiệm nuôi con.
Thì ra chồng từng có một ngôi nhà, trước khi cưới tôi, anh đã kịp sang tên cho vợ cũ. Để bây giờ chúng tôi đang phải ở trọ. Anh cho vợ cũ đứng tên nhà rồi mà hàng tháng vẫn chu cấp 5 triệu nuôi con riêng. Chồng đối đãi quá tốt với vợ cũ và con riêng, vậy anh coi tôi là gì đây? Tại sao tôi phải sinh con cho người đàn ông "ăn cây táo rào cây sung" chứ?
Không thể chấp nhận người chồng thiên vị thế được. Tôi ngồi lại nói chuyện thẳng thắn với chồng. Tôi đề nghị với anh không được chu cấp tiền cho con riêng nữa, bởi anh cho 2 mẹ con vợ cũ nửa ngôi nhà là đủ rồi.
Anh bảo:
"Ngôi nhà là của bố mẹ vợ cũ mua và anh được đứng tên chung. Sau khi ly hôn, anh trả lại tài sản vốn thuộc về vợ cũ. Con là của anh, không nuôi được con thì phải góp tiền, em đừng ngăn cấm trách nhiệm của người làm bố như anh".
Tôi nói nếu chồng tiếp tục chu cấp cho con riêng thì vợ sẽ không sinh con nữa. Nào ngờ anh ấy nói tùy tôi, sinh cũng được, không cũng được vì đằng nào anh cũng có con rồi, chỉ có tôi là chưa có. Tôi choáng váng khi nghe lời chồng nói, không biết bản thân phải làm gì tiếp theo nữa?
Mẹ chồng tương lai luôn kè kè bên con trai không rời, cứ hễ chúng tôi định đi chơi là bác gái lại lăn đùng ra ốm
Mẹ anh dường như lúc nào cũng muốn con trai ở cạnh mình.