Nhìn bạn thân thành đạt, lái xe ô tô sang đi giao hàng mà tôi nể phục

Tôi nhìn thảm lau chân, lại nhìn chiếc xe mà nghĩ thầm, không biết tiền hàng phải bù thêm bao nhiêu nữa mới đủ tiền xăng.

Tôi và Tuyết là bạn thân hồi cấp 3, nhưng lên đại học do mỗi đứa 1 trường, tôi lại bận làm thêm nên cũng ít liên lạc. Ra trường, tôi xin vào 1 công ty phát hành sách, rồi tôi lấy chồng, bận rộn với công việc, gia đình nên tôi và Tuyết càng không có thời gian gặp nhau, chỉ theo dõi hoạt động của nhau qua facebook. Thế nhưng hồi đầu Tuyết còn đăng ảnh của cô ấy, về sau thì chỉ toàn bài bán hàng, nào là nước giặt quần áo, mỹ phẩm, rồi thời trang, phụ kiện thời trang. Giờ thì đủ thứ kể cả chỉ nha khoa cho tới chổi lau nhà, đèn ngủ, xoong chảo... Vì ít tương tác nên dần tôi cũng không còn trông thấy cô ấy trên facebook của mình nữa.

Tuyết 29 tuổi nhưng chưa lấy chồng, mỗi khi tôi về quê, mọi người đều nói những lời không tốt đẹp lắm về Tuyết. Có người chê bai khinh bỉ: "Tưởng gì, con Tuyết nhà ông Bốn giờ đi bán hàng online. Học hành 4 năm đại học tốn bao tiền của, đúng là phí cả công đầu tư của bố mẹ". Một số người khác cũng hùa theo, thậm chí còn hỏi tôi xem có phải Tuyết chưa lấy chồng vì không ai yêu phải không?

Là bạn thân của Tuyết nhưng mấy năm gần đây tôi không biết gì nhiều về cô ấy ngoài việc cô ấy bán hàng online. Thế nên tôi chỉ có thể trả lời rằng Tuyết đầy người theo đuổi, chỉ là cô ấy chưa muốn yêu, cô ấy thích lấy chồng lúc nào chẳng được. Song các bà các cô ở quê không tin, cho là tôi giấu giếm thay Tuyết.

Tôi rất nể phục Tuyết, cô ấy biết nắm bắt thời cơ, cũng dám nghĩ dám làm. (Ảnh minh họa)
Tôi rất nể phục Tuyết, cô ấy biết nắm bắt thời cơ, cũng dám nghĩ dám làm. (Ảnh minh họa)

Vì mọi người nhắc về Tuyết nhiều nên hôm qua, tôi đã tìm lại facebook cô ấy rồi đặt mua 2 chiếc thảm lau chân. Tuyết bảo chiều nay sẽ giao hàng nên tôi ngồi nhà chờ sẵn. 4 giờ chiều, tôi nghe thấy tiếng còi xe ô tô nên mở cửa ra nhìn. Khi Tuyết bước xuống từ chiếc ô tô láng bóng nhìn đã biết giá tiền tỷ, trên tay cầm 2 cái thảm, tươi cười gọi tôi mà tôi không thể tin vào mắt mình. Tuyết bảo lâu ngày không gặp tôi nên nay tự đi ship, lát còn phải chạy đi giao nốt 1 đơn 3 chiếc đèn sưởi đang phải bỏ trong cốp xe.

Tôi nhìn thảm lau chân, lại nhìn chiếc xe mà nghĩ thầm, không biết tiền hàng phải bù thêm bao nhiêu nữa mới đủ tiền xăng. Tôi mời Tuyết vào nhà uống chén nước.

Ngồi nói chuyện 1 lúc tôi mới biết Tuyết có đến vài tài khoản ở các mạng xã hội, có 5 nhân viên trực chốt đơn hàng. Phải thuê 2 kho để đồ và 4 nhân viên livestream. Cô ấy là bà chủ lớn rồi. Tôi kể cho Tuyết nghe những lời các bà ở quê nói. Tuyết cười: "Ôi dào, các bà ấy chỉ ở quê, có biết xã hội đang phát triển như thế nào đâu. Họ nói gì kệ họ, tớ chẳng quan tâm. Đi làm nhân viên như cậu đều đều mỗi tháng chục triệu, nhưng hôm nào tớ livestream bán hàng 1 buổi cũng có thể kiếm gấp 3 lần lương của cậu rồi".

Tôi rất nể phục Tuyết, cô ấy biết nắm bắt thời cơ, cũng dám nghĩ dám làm thế nên thành công là điều đương nhiên. Giờ Tuyết rủ tôi vào làm nhân viên chốt đơn cho cô ấy, tháng cô ấy trả cao hơn lương hiện tại. Song tôi không biết có nên nghe theo không? Vì giờ mà bỏ việc văn phòng đi làm cho Tuyết thì ở quê chắc chắn tôi không thoát được miệng lưỡi của các bà các cô.

Ngọc Thương