Khu danh lam thắng cảnh núi Lão Quân ở Hà Nam (Trung Quốc) là một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng. Tại đây, ban quan lý đã có một quyết định "đi ngược xu hướng". Theo nhà cung cấp dịch vụ phân tích Drone Industry Insights, Trung Quốc thống trị sản xuất máy bay không người lái thương mại, chiếm 70-80% nguồn cung toàn cầu.
Với công nghệ hiện nay, máy bay không người lái có thể vận chuyển các vật phẩm lên đỉnh núi trong 30 phút, bản quan lý khu du lịch vẫnchọn phương án người khuân vác phải cõng chúng trên lưng trong 3 giờ.
Cách làm này đã gây ra một cuộc tranh luận sôi nổi trên mạng xã hội Trung Quốc, một số người cho rằng khu danh lam thắng cảnh này đã lỗi thời, trong khi những người khác lại cho rằng đây là vị trí không thể thay thế của con người.
Phương pháp vận chuyển đi ngược xu hướng
![]() |
Núi Lão Quân nằm ở huyện Loan Xuyên, thành phố Lạc Dương, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc. Núi có độ cao 2.297 mét. Đường núi ở đây rất dốc, cáp treo chỉ lên được nửa đường, toàn bộ đồ đạc còn lại đều phải do người dân mang lên.
Hiện nay có hơn 30 người khuân vác ở khu danh lam thắng cảnh này, độ tuổi trung bình là 55 và người lớn tuổi nhất là 68. Người khuân vác lâu năm nhất đã làm công việc này trong hơn 30 năm.
Mỗi ngày vào lúc 4 giờ sáng, trước khi bình minh, những công nhân này sẽ mang hàng hóa lên núi. Họ gánh vác nước đóng chai, mì ăn liền, vật liệu xây dựng, và đôi khi là hành lý mà du khách quên mang theo. Mỗi kiện nặng ít nhất 50kg, đôi khi lên đến 80kg.
Những người này mất hơn 3 tiếng đồng hồ để đi bộ trên từ chân núi lên đến đỉnh.
Máy bay không người lái có hiệu suất cao gấp sáu lần, tại sao không chuyển sang sử dụng chúng?
Nhiều người đặt ra câu hỏi: Trung Quốc phát triển công nghệ như vậy, tại sao vẫn phải dùng đến phương pháp thủ công nhất?
Năm 2022, ban quản lý khu du lịch đã thử nghiệm vận chuyển hàng hóa bằng máy bay không người lái (drone). Loại drone chở hàng phổ biến của DJI có thể chở 50kg mỗi lần. Chỉ mất 5 phút để bay thẳng từ chân núi lên đỉnh, và có thể vận chuyển 1 tấn hàng hóa mỗi ngày.
Một người khuân vác chỉ có thể mang tối đa 80kg một ngày, kém hiệu quả hơn 6 lần. Về mặt logic, việc chuyển sang sử dụng máy bay không người lái có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền.
Thêm vào đó, những người khuân vác kiếm được từ 4.000 đến 6.000 NDT một tháng, và 30 người trong số họ kiếm được khoảng 2 triệu NDT một năm.
![]() |
Chi phí cho một chuyến bay của máy bay không người lái chỉ là vài chục NDT tiền điện, còn chi phí bảo trì nhiều nhất là vài trăm nghìn NDT mỗi năm. Dựa trên tính toán này, khu danh lam thắng cảnh có thể kiếm thêm 1 triệu NDT mỗi năm.
Nhưng sau hai tháng thử nghiệm, khu danh lam thắng cảnh đã ngừng sử dụng máy bay không người lái.
Không phải là máy bị lỗi mà là khách du lịch phàn nàn quá nhiều. Thực tế là, khách du lịch đến đây không chỉ để ngắm cảnh mà còn để gặp những người khuân vác này. Năm 2024, khu danh lam thắng cảnh này đã tiến hành một cuộc khảo sát và 38% khách du lịch đã liệt kê những người khuân vác là "điểm tham quan không thể bỏ qua".
Một số khách du lịch chia sẻ trên mạng xã hội: "Tôi không thấy bất kỳ người khuân vác nào trên núi. Cảm giác như thiếu thứ gì đó." Những người công nhân này không chỉ vận chuyển hàng hóa mà còn truyền tải tinh thần kiên định, như thể họ đang từng bước một, và sự bền bỉ không bao giờ bỏ cuộc, bất kể mọi việc có khó khăn đến đâu.

















































TS Linh Lê: Dấu ấn Việt trong đổi mới công nghệ pin toàn cầu
TS Linh Lê là một nhà nghiên cứu đầy triển vọng trong lĩnh vực Khoa học và Kỹ thuật Vật liệu.