Mâm cơm sáng mùng 1, cũng chỉ thêm chút bánh chưng dưa hành bình dị quen thuộc, nhưng mãi vẫn là những khoảnh khắc đáng nhớ. Vì đó là bữa ăn quây quần cả gia đình, ai cũng hân hoan rạng rỡ, những niềm hạnh phúc bình yên xua đi những chuyện buồn của một năm đã qua…
Buổi sáng ngày đầu năm, thời gian như ngưng đọng, cuộc sống trở nên chậm rãi và ấm áp lạ kỳ. Bữa cơm đầu tiên trong ngày mùng 1 Tết, hàng chục năm vẫn vậy, nhưng sao thấy thân thương và xao xuyến lạ thường.
Mùng 1 Tết, mẹ tôi thường dậy sớm. Mẹ dậy sớm đến mức chúng tôi cảm tưởng bà thức cả đêm không ngủ sau khi đón thời khắc Giao thừa. Mẹ dậy rất sớm để sửa soạn một mâm cơm cúng gia tiên và cúng bố tôi. Năm nay là cái Tết thứ mười bố rời xa mẹ và chúng tôi. Nhưng với mẹ, bố tôi vẫn luôn ở bên cạnh, dõi theo và ủng hộ cả gia đình. Nghe những câu khấn lầm rầm như tâm sự với người quá cố mà lòng tôi quặn lại. Quả thực, cái chết không thể chia rẽ được tình cảm vợ chồng.
Ảnh minh họa |
Và cũng như nhiều năm, vợ chồng chúng tôi thường thức dậy và tận hưởng không khí êm đềm của ngày đầu năm ấy cùng nhau trong sự hân hoan kỳ lạ. Chúng tôi đi chầm chậm cùng nhau ra tận giữa cánh đồng đã mênh mang nước. Chắc chỉ vài tháng nữa thôi, cánh đồng sẽ xanh mát màu lúa non. Cuộc sống thật kỳ diệu. Sức người cũng thật phi thường. Cái không khí tĩnh lặng của sáng sớm mùng 1 mới đáng nhớ làm sao. Chúng tôi hít hà thật sâu cái không khí trong lành của buổi sáng đầu năm trong lành và ấm áp ấy.
Xế trưa, các anh chị và các cháu sẽ vui vẻ kéo về nhà trong sáng mùng 1. Ai cũng quần áo tươm tất với nụ cười rạng rỡ trên môi. Chỉ có khoảng thời gian này, con người mới quên đi hết những lo lắng, muộn phiền. Tất cả chỉ còn lại niềm yêu thương và hi vọng. Các cháu đã lớn và đi làm hết. Hình như xã hội càng hiện đại thì người ta càng ít thời gian dành cho nhau. Càng gấp gáp thì khoảnh khắc bên nhau trong những giờ phút đầu tiên của năm mới càng đáng quý và đáng nhớ biết bao nhiêu.
Ảnh minh họa |
Cả nhà quây quần bên mâm cơm đầu năm. Bữa cơm đầu tiên của năm mới với những câu chuyện không đầu không cuối. Dường như là bữa cơm ý nghĩa nhất trong năm bởi có đủ mặt tất cả các thành viên trong gia đình. Thời gian như ngưng đọng lại trong mâm cơm đơn sơ nhưng ấm áp tình thân ấy. Những chuyện buồn năm cũ dường như cũng đã tạm dừng lại ngoài bậc cửa.
Cũng như chúng tôi, có lẽ với nhiều gia đình, sáng mùng 1 Tết là khoảng thời gian thư giãn nhất trong năm. Tạm dừng một vài những lo toan của cuộc mưu sinh, không có sự tất bật vì muộn giờ học, giờ làm, nhưng mọi người cũng dậy thật sớm. Dường như ai cũng muốn tận hưởng cái không khí tĩnh lặng, ấm áp của ngày đầu năm mới.
Hai cậu con nhỏ của chúng tôi thích thú được diện những bộ quần áo mới sặc sỡ và xinh đẹp mà bố mẹ đã sắm sửa. Bọn trẻ dễ vui, chỉ một chút đồ mới cũng khiến chúng vui cả ngày, làm người lớn cũng vui theo.
Ảnh minh họa |
Bất giác, tôi nhớ đến hình ảnh một bà mẹ lam lũ với khuôn mặt buồn man mác khi cắt đi mái tóc xơ xác của mình để có tiền mua cho lũ trẻ bộ quần áo mới. Chắc trong sáng mùng 1, đứa con của bà cũng sung sướng với bộ quần áo mới được mua từ tiền bán mái tóc dài của mẹ.
Và có lẽ, đôi mắt người mẹ ấy cũng ánh lên niềm hạnh phúc trước niềm vui của con. Thế mới thấy, tình yêu mà mẹ dành cho con lớn lao và hạnh phúc biết nhường nào.
Cái khoảnh khắc bình yên, thư giãn của buổi sáng mùng 1 Tết giúp chúng ta nạp thêm năng lượng để chuẩn bị bước vào một cuộc mưu sinh đầy vất vả trong năm mới. Ai cũng mong mọi điều tốt lành, tiền tài may mắn đến với mình trong năm sắp tới.
Riêng tôi, tôi chỉ mong những khoảnh khắc thư thái, bình an và đầm ấm của buổi sáng đầu năm ấy sẽ kéo dài mãi, để tất cả quên đi những chuyện buồn đã qua…
Những người đàn bà trong phiên chợ Tết
Bà ngoại tôi chỉ làm lụng suốt ngày, lúc nghỉ ngơi là nhớ đến những chuyện buồn thương. Chỉ khi đến chợ, tôi mới thấy bà cười, bà vui như thế.