Chúng ta thường sợ những đứa con ngỗ nghịch, cãi lời hay bỏ mặc cha mẹ. Nhưng đi qua hơn nửa đời người, chứng kiến bao cảnh ngộ của bạn bè và chính mình, tôi mới thấm thía: Có những kiểu con cái không hề quát mắng cha mẹ nửa lời, nhưng lại là những "cơn đau mãn tính" rút cạn sinh lực của đấng sinh thành.
Ở tuổi 60, khi cái đích "an hưởng tuổi già" đã ở ngay trước mắt, nhiều người trong chúng tôi lại không thể thở phào nhẹ nhõm. Không phải vì con cái bất hiếu đuổi chúng tôi ra đường, mà vì chúng tôi đang bị mắc kẹt trong chính tình yêu thương mù quáng và sự kỳ vọng sai lầm của mình.
Dưới đây là 3 kiểu con cái mà tôi cho rằng còn đáng sợ và gây ám ảnh hơn cả sự bất hiếu rõ rệt.
1. Kiểu con cái "Ký sinh trùng": Những kẻ gặm nhấm tuổi già
Đây là kiểu con cái phổ biến nhất trong xã hội hiện đại mà thế hệ chúng tôi đang phải đối mặt. Chúng không hư hỏng theo kiểu rượu chè, cờ bạc hay đánh đập cha mẹ. Ngược lại, chúng rất "quấn" gia đình. Chúng sống cùng nhà, ăn cùng mâm, nhưng tuyệt nhiên không chịu trưởng thành.
Ở tuổi 30, 40, chúng vẫn đi làm bữa đực bữa cái, lương không đủ nuôi thân, mọi chi phí điện nước, sinh hoạt, thậm chí là tiền tã sữa cho cháu nội, cháu ngoại đều đến tay ông bà lo liệu.
Nỗi sợ mà kiểu con cái này mang lại không phải là sự đau đớn về thể xác, mà là nỗi lo âu không hồi kết. Cha mẹ già như ngọn đèn trước gió, không dám ốm, không dám chết. Bởi lẽ, câu hỏi ám ảnh nhất trong đầu chúng tôi mỗi đêm không phải là "Nó có thương mình không?", mà là: "Nếu mình nhắm mắt xuôi tay, ai sẽ nuôi nó?". Sự bất hiếu này được ngụy trang dưới vỏ bọc của sự gắn kết, nhưng thực chất là đang bào mòn "cái quan tài" – chút tiền dưỡng già ít ỏi của cha mẹ.
![]() |
| Ảnh minh hoạ |
2. Kiểu con cái "Robot công nghiệp": Ngoan ngoãn đến mức vô dụng
Hồi trẻ, chúng tôi thường tự hào khoe với nhau: "Con tôi ngoan lắm, bảo gì nghe nấy, không cãi nửa lời". Nhưng đến tuổi 60, tôi mới nhận ra đó có thể là một bi kịch.
Kiểu con cái này lớn lên như một cỗ máy được lập trình sẵn. Chúng thiếu tư duy độc lập, thiếu khả năng ra quyết định và kỹ năng sinh tồn cơ bản. Gặp khó khăn nhỏ trong công việc? Về hỏi mẹ. Vợ chồng xích mích? Gọi điện méc ba.
Chúng hiền lành, nhưng sự hiền lành đó đi kèm với sự nhu nhược. Khi cha mẹ về già, ốm đau, cần một bờ vai vững chãi để nương tựa, thì đau xót thay, chúng tôi nhận ra con mình hoàn toàn yếu ớt. Chúng hoảng loạn khi cha mẹ nhập viện, ngơ ngác trước các thủ tục hành chính, và sụp đổ khi mất đi người dẫn đường.
Kiểu con này đáng sợ ở chỗ, nó khiến cha mẹ cảm thấy hối hận và bất lực. Chúng tôi nhận ra mình đã tạo ra những "đứa trẻ to xác", và thay vì được nghỉ ngơi, chúng tôi vẫn phải tiếp tục làm "bảo mẫu" cho đến tận lúc lâm chung.
3. Kiểu con cái "Thực dụng cảm xúc": Hiếu thảo có điều kiện
Đây là kiểu con cái gây ra vết thương lòng sâu sắc nhất. Bề ngoài, chúng là những người con gương mẫu: Thường xuyên thăm hỏi, quà cáp đầy đủ, nói lời ngon ngọt. Hàng xóm nhìn vào ai cũng tấm tắc khen ngợi.
Nhưng người trong cuộc mới hiểu, sự quan tâm đó là một phép tính đầu tư. Chúng ân cần khi cha mẹ còn tài sản, còn lương hưu, hoặc khi cần sang tên sổ đỏ. Chúng dùng sự "hiếu thảo" để thao túng tâm lý cha mẹ, nhằm tranh giành quyền lợi với anh chị em.
Cái đáng sợ của kiểu con này là sự lừa dối và phản bội. Khi mục đích đã đạt được, hoặc khi cha mẹ ốm đau liệt giường, tiền bạc cạn kiệt, thái độ của chúng thay đổi nhanh đến mức khiến người già bị sốc. Cảm giác nhận ra tình máu mủ bị đem ra cân đo đong đếm, bị coi như một giao dịch thương mại, đau đớn hơn ngàn lần so với việc bị một đứa con hư hỏng công khai chống đối. Nó để lại một khoảng trống ho lạnh lẽo trong tâm hồn những người già cô đơn.
Lời kết
Nuôi con là hành trình nhìn con rời xa mình. Một đứa con hiếu thảo thực sự không cần phải luôn kè kè bên cạnh hay nghe lời răm rắp. Hiếu thảo là khi con có thể sống tốt cuộc đời của mình, độc lập, tử tế và vững vàng, để cha mẹ có thể an tâm buông tay mà mỉm cười nhắm mắt.
Nếu con cái "bất hiếu" là một vết dao đâm thẳng, thì 3 kiểu con cái kể trên lại như liều thuốc độc bọc đường, ngấm ngầm hủy hoại những năm tháng cuối đời của cha mẹ. Ở tuổi 60, tôi chỉ mong các bậc phụ huynh hãy tỉnh táo: Yêu thương con, nhưng xin đừng biến con thành ký sinh trùng, đừng biến con thành robot, và hãy đủ sáng suốt để nhận ra đâu là chân tình, đâu là toan tính.



















































Con cái thiếu tình cảm của bố dễ gặp 2 hiện tượng TIÊU CỰC sau: Các ông bố đọc mà giật mình, hết đùn chuyện dạy con cho vợ!
Trong tâm lý học có một khái niệm gọi là "hiệu ứng bù đắp do thiếu tình cha".