Bố luôn bắt tôi ăn ít, giữ dáng để cố mà lấy chồng giàu mang tiền về nuôi bố mẹ và 2 em trai

Tôi vẫn nhớ như in mỗi bữa cơm, tôi thấy rõ sự phân biệt đối xử nó nghiệt ngã đến thế nào.

 Nghe thì khó tin nhưng trên đời này thật sự tồn những gia đình nhưng chẳng khiến người ta muốn quay về và có cả những người làm bố làm mẹ nhưng chẳng khiến con cái cảm nhận được 1 chút tình yêu thương nào.

Từ nhỏ, tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình trọng nam khinh nữ, nơi mà quan điểm cổ hủ này đã ám ảnh cuộc sống của tôi từng ngày, từng giờ. Tôi là chị cả trong một gia đình có ba người con, và dưới tôi là hai em trai. Ngay từ khi tôi sinh ra đã nhận được cái chép miệng và lắc đầu của bà nội cùng với vài câu chửi tục của bố. Không ai đón tay đến mức mà bệnh viện phải đưa cho cậu tôi, lúc ấy cậu tôi mới 17 tuổi.

Trong cái không gian gia đình ấy, vai trò và sứ mệnh của tôi đã được định sẵn từ khi mới chập chững biết đi: Tôi sinh ra là sai lầm nên phải trả giá cho sai lầm đó bằng cách trở thành 1 đứa osin không công, người làm mọi việc nhà, từ việc rửa bát, nấu nướng cho đến việc dọn dẹp, chăm sóc em.

Bố tôi, một người đàn ông mà trong mắt ông việc tôi làm không bao giờ là đủ. Ông thường nói rằng tôi ăn nhờ ở đậu nhà ông và việc ông cho tôi ăn, cho tôi học đã là tử tế lắm rồi. Những lời nói đó, dễ dàng thốt ra từ miệng ông, nhưng lại như những mũi dao cứa vào tâm hồn tôi mỗi ngày.

Tôi có ngoại hình khá ưa nhìn vì giống hệt bên ngoại, 2 cậu em trai của tôi thì giống nhà nội nên từ mặt mũi đến vóc dáng đều kém hơn hẳn. Thế nhưng với nhà nội tôi thì 2 đứa nó là vàng là bạc, còn tôi là túi rác chưa đến giờ để đem đi đổ.

Lúc tôi bắt đầu dậy thì, bố thường xuyên nói rằng sau này tôi cố mà lấy chồng giàu, cấm không được yêu đương linh tinh. Đẻ tôi ra chỉ để đợi tôi lớn gả cho nhà nào có của 1 tí để còn nuôi 2 thằng em với gia đình ông chứ không được cái tích sự gì hết.

Bố luôn bắt tôi ăn ít, giữ dáng để cố mà lấy chồng giàu mang tiền về nuôi bố mẹ và 2 em trai

 Tôi vẫn nhớ như in mỗi bữa cơm, tôi thấy rõ sự phân biệt đối xử nó nghiệt ngã đến thế nào. Bố gắp hết đồ ngon cho hai em trai, còn tôi thì chỉ được nhắc nhở "ăn ít thôi, ăn nhiều béo như lợn rồi sau này không lấy được chồng giàu". Đúng, trong tâm trí bố, tôi không chỉ là người hầu của gia đình mà còn là một công cụ để phục vụ mục đích cao cả hơn là tôi phải cố gắng lấy được một người chồng giàu có, để có thể nuôi bố mẹ và hai em trai sau này.

Sự không công bằng ấy đã theo tôi suốt những năm tháng dài dằng dặc. Tôi luôn tự hỏi, tôi có phải là con của bố không, vì sao chỉ vì tôi là con gái mà phải chịu đựng sự khác biệt đối xử như vậy. Tôi đã từng gặp phải ánh mắt thương hại của hàng xóm láng giềng, họ nhìn tôi với vẻ mặt không hiểu nổi tại sao một đứa bé như tôi, hiền lành và chăm chỉ, ngoan ngoãn lại phải chịu cảnh như vậy.

Tôi đã từng cố gắng làm vui lòng bố mẹ bằng mọi cách, từ việc học thật giỏi cho đến việc trở thành con hầu kẻ ở mẫn cán, nhưng dường như tất cả những nỗ lực đó đều không làm lay chuyển được suy nghĩ của bố mẹ.

Ngày nay, khi tôi đã trưởng thành, những ký ức ấy vẫn còn đọng lại trong tôi, như những vết sẹo khó phai mờ. Mà đúng là tôi lấy chồng giàu thật, bố mẹ tôi mừng lắm, thách cưới cũng dã man nhưng nhà trai vẫn đồng ý. Thế nhưng không như bố mẹ tôi mong muốn, nhà chồng tôi không phải kiểu nhà ngu dốt để bị 1 đứa con gái đào mỏ. Với lại họ quá tốt để tôi có thể làm ra những điều ấy.

Ra khỏi căn nhà ấy tôi nhận ra rằng ở lâu trong sự thao túng, con người ta mất khả năng phản kháng nhưng chỉ cần thoát ra khỏi cái ao tù ấy, tự bản thân sẽ tỉnh táo dần và chắc chắn sẽ không bao giờ để bản thân bị chỉ đạo một cách ngu muội nữa.

Tất nhiên, cho đến tận bây giờ tôi vẫn thường xuyên nhận được những cuộc gọi đòi hỏi đủ thứ trên đời của cả bố mẹ lẫn 2 thằng em trai bất tài vô dụng nhưng giờ tôi chỉ cố gắng sống vì chồng vì con và trả ơn cho những người đã có ơn với mình mà thôi.

Mạn Ngọc

Vụ 'nữ không mặc áo dài bị trừ điểm, nam mặc được cộng điểm' của trường THPT ở TP.HCM, chuyên gia nói: Vi phạm nguyên tắc bình đẳng

Vụ "nữ không mặc áo dài bị trừ điểm, nam mặc được cộng điểm" của trường THPT ở TP.HCM, chuyên gia nói: Vi phạm nguyên tắc bình đẳng

Nhiều ý kiến cho rằng, sự phân biệt này làm tăng thêm cảm giác bất bình đẳng giữa hai giới trong môi trường học đường.