Vợ chồng tôi làm kinh doanh, đợt dịch, chúng tôi bị ảnh hưởng nặng nề suýt phá sản. Lúc đó chồng tôi hỏi vay tiền khắp nơi nhưng không ai giúp. Kể cả người trong nhà. Cuối cùng chúng tôi phải dùng sổ đỏ căn nhà đang ở để vay ngân hàng mới vượt qua được giai đoạn khó khăn đó.
Em chồng tôi tên Duyên, em cũng làm kinh doanh nhưng không bị ảnh hưởng nhiều của đợt dịch. Nhưng 2 năm trước, em nghe lời người quen, đầu tư vào 1 công ty nào đó của nước ngoài và mất trắng gần 2 tỷ, phải bán nhà trả nợ và đưa chồng con về sống cùng bố mẹ chồng tôi.
Hồi tháng 4 năm ngoái, bố mẹ chồng tôi xây nhà mới. Lý do là nhà cũ chật hẹp và xuống cấp quá, vợ chồng con cái Duyên về ở cùng càng khiến không gian sinh hoạt chật chội. Thấy bố mẹ xây nhà, chúng tôi lúc đó cũng cố xoay 200 triệu để cho ông bà, coi như báo hiếu. 200 triệu này là chúng tôi đi vay, lúc này làm ăn tốt nên vay mượn cũng dễ dàng hơn. Còn công ty đang phát triển, cần đầu tư mạnh nên chưa để dư ra được đồng nào.
Chồng tôi từng tham gia ý kiến với bố mẹ rằng chỉ cần xây nhà vừa đủ ở, đừng xây to quá làm gì. Nhưng chúng tôi không ngờ bố mẹ xây rất hoành tráng. Sau này tôi mới biết, đây là do vợ chồng Duyên thiết kế. Và càng bất ngờ hơn khi ông bà đã sang tên sổ đỏ cho Duyên đứng 1 mình. Chúng tôi không biết Duyên đã nói gì mà ông bà cho hết em ấy như thế. Chồng tôi là con trai mà chẳng được 1 chút tài sản gì từ bố mẹ. Thế nhưng việc đã rồi, chúng tôi cũng có nhà riêng, chắc hẳn vợ chồng Duyên sẽ phụng dưỡng bố mẹ lúc về già nên chúng tôi đành nghe theo.
Ông bà ra thời hạn cho chúng tôi trong vòng 1 tháng phải giúp trả hết nợ. (Ảnh minh họa) |
2 tuần trước, bỗng nhiên bố mẹ chồng ra nhà tôi chơi, ngồi 1 lúc, mẹ chồng nói hồi xây nhà, có vay mượn thêm 600 triệu để hoàn thành và mua nội thất. Giờ mới trả được 100 triệu và không có khả năng trả nữa nên mong chồng tôi trả giúp.
Chúng tôi điếng người trước những lời mẹ chồng nói. 2 vợ chồng nhìn nhau ngơ ngác không hiểu sao 500 triệu mà bà nói như 5 triệu. Chúng tôi cũng kể thật tình rằng không có tiền, giờ có giúp cũng chỉ được vài triệu. Thế là bố chồng đập bàn bảo chúng tôi có công ty riêng, nhân viên mấy chục người mà chẳng lẽ 500 triệu cũng không có? Ông bà ra thời hạn cho chúng tôi trong vòng 1 tháng phải giúp trả hết nợ, nếu không thì đừng về quê, đừng nhận bố mẹ nữa.
Giờ vợ chồng tôi rơi vào thế khó xử quá. Nhà thì ông bà cho con gái rồi mà nợ thì lại bắt chúng tôi trả. Hỏi có công bằng không? Mà không trả giúp thì khác gì từ mặt nhau. Chúng tôi biết phải làm sao đây?
Ngày chồng đưa tôi trở lại thành phố, chắc hẳn bố mẹ chồng thở phào nhẹ nhõm
Mẹ chồng từng kể hồi trước chồng tôi không như thế. Nhưng từ ngày trở thành sếp của hơn chục nhân viên, chồng tôi bắt đầu thay đổi.