Dưới tôi còn có em trai và gái, các em ấy sau khi học xong đều thoát ly hết, chỉ có tôi học hành kém cỏi, không đi đâu được nên ở gần bố mẹ. Nhà bố mẹ chật hẹp, sau khi cưới vợ, tôi muốn ra ngoài sống cho rộng rãi nhưng ông bà không đồng ý.
Bố bảo cuối đời chỉ còn biết dựa dẫm vào vợ chồng tôi, nếu tôi chuyển ra ngoài thì ai lo cho tuổi già. Sau khi bàn bạc tính toán, bố quyết định bán lại ngôi nhà cho chúng tôi với giá bằng 1/3 thị trường lúc đó tương đương với 10 cây vàng. Khi có sổ đỏ trong tay thì chúng tôi đập nhà cũ xây lại 2 tầng, bố mẹ ở dưới, còn gia đình tôi ở tầng trên.
Bố để lại toàn bộ tài sản cho vợ chồng tôi
Vợ tôi là người hiền lành, đạo đức, luôn ủng hộ những việc làm của chồng và rất hiếu thuận với bố mẹ. Vì thế tôi rất tôn trọng và thương cô ấy.
Mẹ tôi phải chạy thận suốt 6 năm, sức khỏe bố yếu không thể đi phục vụ bà được. Mỗi lần bà đi viện là vợ tôi phải nghỉ việc để đi theo. Sau đó công ty thấy vợ tôi nghỉ nhiều quá nên cho thôi làm. Để chồng yên tâm làm việc, vợ ở nhà chăm sóc bố mẹ và các con.
Từ khi vợ không đi làm nữa, kinh tế trong gia đình đổ hết lên đầu tôi. Để có tiền lo cho vợ con, tôi phải tăng ca nhiều hơn, thậm chí ngày nghỉ vẫn làm như ngày thường.
Ỉ vào việc bố mẹ tôi đều có lương hưu nên 2 em ở xa có điều kiện nhưng không bao giờ gửi biếu ông bà đồng nào. Vợ chồng tôi chăm sóc bố mẹ như thế mà các em cũng chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện biếu anh chị hay cho các cháu đồng quà bánh.
Ảnh minh họa. (Nguồn AI) |
Dường như 2 em nghĩ bố mẹ bán rẻ nhà cho chúng tôi thì vợ chồng tôi phải có trách nhiệm, nghĩa vụ phụng dưỡng ông bà thì phải.
Mẹ tôi mất được 4 năm thì bố cũng lâm bệnh nặng rồi qua đời. Trước khi mất, bố nói vợ chồng tôi đã chăm sóc ông bà những năm cuối đời, vì thế để lại cho 11 cây vàng, còn em trai và em gái không có gì. Sau đó bố cẩn thận đưa cho tôi tờ di chúc để làm tin, ở trong đó ông đã viết rõ ràng, không ai có thể tranh giành 11 cây vàng đã cho tôi.
Các em đòi chia vàng
Vào tuần đầu của bố, các em bất ngờ nói bố mẹ đã bán đất rẻ cho chúng tôi, bây giờ lại cho 11 cây vàng nữa là không công bằng. Cùng là con cái, bố mẹ không thể đối xử bất công thế được. Em trai muốn tôi chia cho mỗi em 3 cây vàng, số còn lại là phần của tôi.
Tôi bức xúc nói lúc bố mẹ ốm đau đi viện thì không thấy em nào ở bên chăm sóc. Bây giờ bố để lại chút vàng thì muốn giành bằng được. Các em nói tôi là con cả phải có trách nhiệm phụng dưỡng bố mẹ nên đừng kể công.
Em trai nói nếu tôi không chịu chia số vàng đó thì phải dành ra 6 cây để lo xây lăng mộ cho bố mẹ, giỗ chạp hàng năm. Các em ấy sẽ không đóng góp đồng nào.
Đây là số vàng mà vợ chồng tôi xứng đáng được hưởng, các em chẳng có quyền gì mà ép tôi phải chia cả. Còn việc của bố mẹ là việc chung, các em không đóng góp thì uổng cho công sinh thành dưỡng dục của bố mẹ, còn đâu chữ hiếu. Theo mọi người tôi có nên nghe theo yêu cầu của các em không?
Giá vàng tăng chóng mặt, vợ đòi bán mảnh đất được thừa kế để mua vàng, sau khi đi hỏi ý kiến mọi người, tôi càng không biết đường nào
Bản thân tôi không muốn từ bỏ mảnh đất đầy kỷ niệm, nhưng tôi cũng không muốn cơ hội làm giàu trôi qua trước mắt.