Mỗi năm đều có ít nhất một ngày nhắc nhớ ta về thời gian đã lướt qua trong đời, có khi còn nhanh hơn mũi tên từ cây cung của thần Cupid. Có lẽ khoảng thời gian giữa tuổi 40 và 50 của đời người là cảm nhận rõ nhất về sự khắc nghiệt của đổi thay đối với người đàn ông khi buộc phải chấp nhận sự thật rằng mình đã bước một chân qua quãng đời tráng niên dọc ngang để sang hàng “lão”.
U45, nghĩa là “vương miện trên trán và cái ách trên vai”, là đã nghĩ về an yên nhưng lại mang trĩu nặng gánh trách nhiệm mà luôn phải gồng mình trụ vững. Những biến thiên của cuộc sống như vòng xoáy vô tận không ngừng nghỉ mà ta lại không thể buông xuống gánh nặng, chỉ có thể mang nó trên vai nhập vào vòng xoáy ấy mà bước về phía trước, miệt mài…
Là khi ý chí cũng bắt đầu thôi hừng hực nóng, là khi cảm nhận rằng mỗi bước chân về ngày mai đều làm tương lai ngắn lại, là khi những đường nét sắc sảo trên cơ thể đã bắt đầu nhạt nhòa, là khi không còn tính đếm trên đầu những sợi bạc… Để biết rằng không cần vồ vập cũng chẳng cần vội vã, mơ về một chốn tĩnh tại, bình yên.
Để biết rằng không cần vồ vập cũng chẳng cần vội vã, mơ về một chốn tĩnh tại, bình yên (Ảnh minh họa: internet). |
U45, nghĩa là chẳng cần phải sấp ngửa để chạm đến thành công, thế mà nhiều khi những thảng thốt vẫn lướt qua khi đã quá quen với vai “anh” nhưng nay lại được những hoa mộng nâng lên hàng “chú”. “Tứ thập nhi bất hoặc”, liệu có gì sai sai?! Nhưng luôn tự tin rằng, U45 vẫn toát ra thần thái, cốt cách hấp dẫn khó cưỡng với người khác giới bởi sự sâu sắc trầm lắng trong lòng nhưng tinh anh lại toát ra qua hành động quyết đoán mà chu đáo và ấm áp, qua sự lặng lẽ nhưng chiều chuộng và thấu hiểu, họ đủ năng lực mà tự tin với đam mê.
U45, người ta có một tỷ lý do để cảm thấy mình cô độc và nhiều khi là chọn cho mình sự cô độc để bớt đi những giằng xé, để cuộc đời đơn giản được chừng nào là thấy nhẹ lòng chừng đó. Ở tuổi này đàn ông đã trải qua đủ thứ đổ tường, chẳng trò vui hời hợt nào có thể quyến rũ họ, nhưng họ có thể bất ngờ đắm say, mà đắm say ở tuổi này thì có lẽ đến khi tóc bạc da mồi cũng chưa thể nào tỉnh vì đối với họ, nỗi đắm say ấy mới chính là tỉnh qua cơn mê dài đầy mỏi mệt…
Là bởi, sau lớp lớp những vết dọc ngang trong tâm hồn, họ đã thấu rõ và thành thật với cảm xúc của chính mình, không cần huênh hoang, không cần sĩ diện hão danh, họ bình thản mà đầy mạnh mẽ để bảo vệ những điều họ trân quý.
U45, mạnh mẽ không còn là bản năng mà là lựa chọn!
[Sống chậm] Đời người là chuyến tàu chở số phận, chỉ có chiều đi mà không có khứ hồi
Đời người là chuyến tàu chở số phận, chỉ có chiều đi mà không có khứ hồi, đôi khi có thể giao cắt nhưng không trùng lặp.