Chẳng lẽ ngày Tết tôi lại kể ra chuyện không ra thể thống gì của nhà mình nhưng mà hơn chục năm qua tôi nín nhịn đến mức sắp sửa nổ tung mất rồi rồi.
Chồng tôi khỏe mạnh, khôn ngoan, tư duy tốt, không có bất kỳ vấn đề nào về nhận thức và cơ thể cũng chẳng khiếm khuyết gì nhưng mắc mỗi cái tật lười. Lười làm, lười nghĩ, lười va chạm, lười ngoại giao... chỉ chăm mỗi nhậu nhẹt!
Nói thật lòng là từ lâu rồi chồng tôi có ở nhà hay không có ở nhà nó chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống của mẹ con tôi hết. Nếu có chắc là bữa nào nhậu nhẹt quá đà quá chớn thì tự nhiên vợ con phải đi hầu thôi.
Đối với tôi, những ngày Tết qua đi không chỉ là những ngày đoàn viên, mà còn là những ngày đầy thử thách khi phải đối mặt với thói quen không mấy đẹp đẽ của chồng tôi: Say xỉn suốt ngày.
Trong khi tôi cùng các con miệt mài sắp xếp, lo liệu mọi việc trong nhà từ lau dọn, nấu nướng cho đến việc chăm sóc cho những đứa trẻ nhỏ, chồng tôi thì chỉ mải mê với những cuộc vui không đáy cùng bạn bè. Chẳng lần nào anh ta tỏ ra muốn giúp đỡ, hay ít nhất là quan tâm đến việc nhà, đến việc tôi và các con phải khó nhọc thế nào để mọi thứ trở nên trật tự, ngăn nắp.
Nhà thì bé nên chỉ cần 1 chiếc giày, 1 đôi tất để bừa ra là đủ đến biến cái nhà thành bãi chiến trường. Tôi thì khản cổ dạy con phải gọn gàng nhưng cứ bố chúng nó thì không bao giờ làm được cái việc ấy, thử hỏi như vậy thì giáo dục con cái kiểu gì?
Chồng tôi là lái xe dịch vụ. Mặc dù bản thân anh có bằng đại học, không ít công ty mời đến làm nhưng chồng tôi từ chối vì nói thật với cái tính các ba vạ, không có chút kỉ luật nào, thích gì làm đấy, hở tí là nổi nóng thì chẳng làm công ăn lương nổi ở đâu đâu. Thế nên mặc dù có bằng cấp, có chuyên môn nhưng chồng tôi lựa chọn đi làm lái xe cho được tự do!
Mà đời cũng rõ lắm chuyện oái oăm, từ ngày siết chặt vấn đề nồng độ cồn khi tham gia giao thông thì nhưng thể loại lái xe mà bù khú rượu chè suốt ngày như chồng tôi cứ phải gọi là vô công rồi nghề hết ngày này sang tháng khác. Thế nhưng có giời đánh cũng không bỏ nổi rượu!
Đến mùng 3 Tết, tôi đã cảnh báo chồng mình rằng đừng có rời khỏi nhà vì biết rằng tối hôm trước anh đã uống quá nhiều. Nhưng không, lời tôi nói như gió thoảng qua tai anh. Giữa trưa, khi đám bạn gọi mời nhậu, chồng tôi vội vàng đánh xe ra ngay lập tức mà chẳng hề suy nghĩ. Đi được nửa đường, anh ta đã bị cảnh sát giao thông dừng lại và yêu cầu kiểm tra nồng độ cồn. Và đương nhiên rồi, cái gì phải đến nó sẽ đến thôi. Chồng bị phạt một số tiền lớn và bằng lái bị giữ, trong khi công việc chính của anh là lái xe dịch vụ như tôi đã nói ở trên.
Giờ đây, tôi cảm thấy chán ngắt và mệt mỏi với những hành động không bao giờ lường trước được hậu quả của chồng. Tôi thật sự không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không nữa.
Trong tiềm thức, một phần tôi vẫn hy vọng anh sẽ thay đổi, sẽ trở thành người đồng hành, đồng cảm và cùng tôi xây dựng một tổ ấm hạnh phúc. Nhưng hiện thực phũ phàng đã khiến tôi tự vấn bản thân không biết đến bao giờ những hi vọng ấy mới có cơ hội trở thành sự thật.
Tôi mệt mỏi với việc phải luôn là người mạnh mẽ, phải luôn là bờ vai vững chắc cho gia đình nhưng lại không nhận được sự hỗ trợ, động viên từ người bạn đời. Giữa lúc này, tôi chỉ muốn tìm một lối thoát, một quyết định dứt khoát để có thể giải thoát bản thân khỏi những vòng luẩn quẩn của cuộc sống hôn nhân hiện tại.
Phải chăng đã đến lúc tôi phải đặt dấu chấm hết cho mọi chịu đựng và bắt đầu một chương mới mà ở đó, tôi và các con có thể sống một cuộc sống bình yên, không còn bị ám ảnh bởi hình ảnh người chồng say xỉn và vô tâm, vô tri và vô trách nhiệm luôn!
Mỹ nhân phim Sex Is Zero từng là "người tình" của Hyun Bin, U50 vẫn duy trì nhan sắc đôi mươi nhờ 1 loại quả giàu collagen
Thời gian có thể khiến nhiều mỹ nhân màn ảnh xuống sắc, nhưng Ha Ji Won dường như là một ngoại lệ.