Nửa đêm nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm, tôi rón rén mở cửa thì bật khóc khi thấy việc chồng đang làm

Ai bảo lấy chồng nghèo là thiệt thòi, túng thiếu. Hành động lúc nửa đêm của chồng tôi là minh chứng phản bác lại điều đó.

Tôi là con gái duy nhất trong nhà, được bố mẹ cưng chiều và thương yêu hết mực. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào làm ở một công ty nước ngoài, mức lương cao. Bố mẹ xem tôi là niềm tự hào, thường đi khoe với hàng xóm, họ hàng.

Tôi gặp chồng mình ở một nhà hàng trong thành phố. Khi đó, tôi đi cùng nhóm bạn, tận hưởng những món ăn ngon để tự thưởng cho bản thân vì hoàn thành tốt dự án. Anh là nhân viên bảo vệ, dắt xe cho chúng tôi. Ấn tượng đầu tiên của tôi là anh rất điển trai, ăn nói dễ thương.

Ăn xong, tôi ra về thì anh chủ động xin số điện thoại. Từ đó, chúng tôi thường nhắn tin, trò chuyện với nhau. Anh sống trong một gia đình nghèo khó, đông con. Vì thế, anh nghỉ học từ sớm, đi làm nhiều việc để kiếm tiền nuôi các em học hành. Ngoài làm bảo vệ nhà hàng, anh còn làm công trình vào ca đêm, mức lương khá ổn nhưng công việc cũng nguy hiểm. Anh bảo, chỉ cần có tiền cho các em học hành, thì việc gì anh cũng làm, miễn là không vi phạm pháp luật. 

Tình cảm chân thành và sự lương thiện của anh đã chiếm được trái tim tôi. Chúng tôi yêu nhau trong sự phản đối của gia đình tôi. Bố mẹ không muốn tôi lấy chồng nghèo, công việc bấp bênh. Mẹ tôi còn dọa, bảo nếu tôi vẫn cưới thì ông bà sẽ không chu cấp tiền bạc hay cho tôi căn nhà theo dự định nữa. Nhưng tôi vẫn làm theo quyết định của trái tim, chấp nhận đồng cam cộng khổ với chồng mình.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Lễ cưới diễn ra đơn giản, chỉ mấy bàn đãi họ hàng và cúng gia tiên. Tôi cũng chạnh lòng. Bố mẹ tôi cũng buồn rười rượi. Đêm tân hôn, chồng ôm lấy tôi trong căn nhà trọ, bảo nhất định sẽ đối xử với tôi thật tốt, sau này có tiền sẽ tổ chức đám cưới rình rang cho tôi.

Khi tôi có bầu, bố mẹ tôi xót con gái quá nên vẫn cho tôi mảnh đất và mảnh đất đó chỉ đứng tên tôi. Vợ chồng tôi vay tiền, cộng với tiền tiết kiệm và bán vàng cưới, cũng đủ để xây căn nhà khang trang. Có nhà riêng, cuộc sống vợ chồng càng thêm hạnh phúc. Tôi không phải làm gì cả, mọi chuyện đều do chồng tôi làm. Anh ấy cũng nghỉ việc ở nhà hàng, xin làm công nhân cho ổn định hơn.

Tôi sinh con, chồng thức trắng đêm chăm sóc mẹ con tôi. Tình cảm và sự chu đáo của anh đã thay đổi được quan điểm của bố mẹ tôi. Mẹ tôi gật đầu, bảo tôi đã chọn đúng người rồi.

Đêm qua, tôi giật mình lúc nửa đêm và nghe thấy tiếng nước chảy trong nhà tắm. Không thấy chồng bên cạnh, tôi càng ngạc nhiên hơn. Tôi rón rén xuống, nhìn vào thì sững người khi thấy chồng ngồi giặt đồ mẹ con tôi. Anh chăm chú giặt từng cái quần nhỏ xíu, từng đôi tất tay tất chân hay cái mũ của con. Thấy cảnh đó, nước mắt tôi tự động rơi. Chồng quay lại, thấy tôi đứng trước cửa nhà tắm thì kinh ngạc, kêu tôi lên phòng ngủ với con.

Tôi hỏi sao anh không bỏ máy giặt thì anh nói không yên tâm. Đồ của vợ con, anh muốn giặt tay, còn đồ của anh thì giặt máy cũng được. Công việc bận quá, anh tranh thủ lúc mẹ con tôi ngủ để giặt cho xong.

Tuy lấy chồng nghèo tiền bạc nhưng tôi không hề thấy túng thiếu hay buồn bực. Thay vào đó là sự mãn nguyện và hạnh phúc vô cùng.

Mỹ Hạnh