Phụ nữ mới

Sự thật mất lòng: Nhiều cha mẹ lúc khỏe mạnh thì thiên vị con trai nhưng đến lúc đau ốm lại phải cậy nhờ con gái!

Vì sao lại như vậy?

Nhiều người không hiểu vì sao cha mẹ lại có sự thiên vị rõ rệt đến thế, đặc biệt là trong những gia đình có "đủ nếp đủ tẻ". Thông thường, con trai luôn được ưu ái hơn, nhưng thực tế phũ phàng lại chứng minh: Khi cha mẹ đau ốm, xế chiều, người thực sự gánh vác trách nhiệm báo hiếu lại thường là những cô con gái từng bị "ra rìa".

Một cư dân mạng chia sẻ như sau: "Tôi có một cô bạn thân lớn lên trong một gia đình có hai anh em. Ngay từ nhỏ, cha mẹ đã gieo vào đầu cô tư tưởng trọng nam khinh nữ nặng nề. Nếu nhà người ta "anh lớn nhường em nhỏ", thì nhà cô luật bất thành văn là "em gái phải nhường anh trai". Là con gái út nhưng cô chưa từng nhận được sự bao bọc, ngược lại luôn phải hy sinh vì anh.

Thậm chí khi đã đi làm, một phần tiền lương của cô cũng bị buộc phải trích ra để dành cho anh trai mua nhà, cưới vợ. Đến khi cha mẹ ngoài 60 tuổi, cô đã đi lấy chồng, cứ ngỡ sẽ thoát khỏi cảnh "cây ATM sống" cho gia đình, nhưng không. Từ tiền thuốc men khám bệnh đến sinh hoạt phí mỗi tháng của ông bà, tất cả vẫn đổ lên vai cô.

Đôi lúc, cô cũng muốn buông xuôi, muốn để người anh trai - người đã hưởng trọn phần lớn tài sản tích cóp cả đời của cha mẹ - phải đứng ra chịu trách nhiệm. Nhưng nhìn cha mẹ ngày một già yếu, anh trai thì dửng dưng vô tâm, cô lại không đành lòng. Cô lại rút ví mua thuốc, mua quần áo, đồ ăn ngon mang về, trở thành đứa con hiếu thảo trong mắt người ngoài, nhưng trong lòng đầy những vết xước".

Vậy tại sao cha mẹ thường thiên vị con trai, nhưng cuối đời lại phải nhờ cậy con gái? Nguyên nhân đằng sau khiến chúng ta không khỏi thở dài.

Ảnh minh hoạ
Ảnh minh hoạ

1. Sự thấu cảm: Con gái thường tinh tế và để tâm đến nỗi niềm của cha mẹ hơn

Từ câu chuyện của cư dân mạng trên, có thể thấy dù biết rõ cha mẹ thiên vị, nhưng cô gái trong câu chuyện vẫn không thể dứt bỏ trách nhiệm. Đơn giản vì phụ nữ thường giàu lòng trắc ẩn và tinh tế hơn.

Con gái thường dễ dàng nhận ra những khó khăn, những nỗi đau thầm kín của cha mẹ khi về già. Họ là người chủ động hỏi han, mua tấm áo mới, nấu món ăn ngon, và tranh thủ mọi thời gian rảnh để về thăm nhà. Ngược lại, đa phần con trai thường ít khi chủ động quan tâm xem cha mẹ đang nghĩ gì, thiếu gì hay muốn gì. Ngay cả việc hiếu nghĩa như mua quà tặng cha mẹ, nhiều người đàn ông cũng phó mặc hoàn toàn cho vợ.

2. Hệ quả của giáo dục: Con gái được dạy để "chăm sóc", con trai được dạy để "vươn xa"

Ở nhiều gia đình, bé gái từ nhỏ đã được định hướng phải biết làm việc nhà, vun vén, biết nhường nhịn và coi trọng tình cảm gia đình. Vô hình trung, sự giáo dục này khiến họ mặc định việc chăm sóc cha mẹ già là trách nhiệm tự nhiên của mình.

Chúng ta dễ dàng bắt gặp cảnh những cô con gái đã đi lấy chồng nhưng vẫn "năm hôm bảy bữa" chạy về chăm cha mẹ ốm, thậm chí đón cha mẹ về phụng dưỡng.

Trong khi đó, con trai thường được cha mẹ kỳ vọng phải "công thành danh toại", "chí ở bốn phương", sự nghiệp là trên hết. Tư tưởng này khiến nhiều người đàn ông ít khi bị ràng buộc bởi việc phải quanh quẩn ở nhà hầu hạ cha mẹ. Họ được trao đôi cánh để bay xa, trong khi con gái được trao "sợi dây" để giữ lấy gia đình.

3. Áp lực vai trò xã hội: Con gái dễ sắp xếp thời gian để kề cận giường bệnh hơn

Xét về khía cạnh thực tế và đặc tính giới, đàn ông thường vụng về và hời hợt hơn trong việc chăm sóc người ốm. Phụ nữ với sự tỉ mỉ, kiên nhẫn bẩm sinh luôn làm tốt việc này hơn cả. Vì vậy, khi cha mẹ nằm trên giường bệnh, người bón từng thìa cháo, lau người, thay quần áo... đa phần là con gái.

Thêm vào đó, dù xã hội đã bình đẳng, nhưng nam giới vẫn thường được coi là trụ cột kinh tế chính. Khi cha mẹ ốm đau dài ngày, con gái thường là người sẵn sàng xin nghỉ phép, thậm chí tạm gác công việc để về chăm sóc. Con trai, với gánh nặng "nuôi gia đình" trên vai, thường khó lòng bỏ việc để túc trực bên giường bệnh 24/24.

Kết quả là, dù cha mẹ có dành cả đời để ưu ái con trai, thì những ngày tháng cuối đời yếu đuối nhất, người mang lại sự ấm áp và tiện nghi cho họ, trớ trêu thay, vẫn là con gái.

Nguồn: Sohu

Minh Châu