Có một vở hài kịch, kể về một anh chàng Việt kiều đang sống ở Mỹ. Suốt 10 năm, tuần nào anh cũng mua xổ số tự chọn theo 1 dãy số cố định, mong trúng giải triệu đô. Đến năm thứ 10, một lần anh có việc phải về Việt Nam, không thể mua xổ số được. Và lần quay số đó về đúng dãy số anh vẫn “nuôi”.
Khỏi phải nói anh chàng đau khổ tiếc nuối đến thế nào. Không chấp nhận được sự thật, anh tẩy xóa ngày tháng trên tờ vé số cũ, và lừa mọi người rằng anh đã trúng giải. Với giá trị quá lớn của giải độc đắc, người ta dễ dàng cho anh vay nợ rất nhiều tiền, dù anh vốn là một gã thất nghiệp nghèo kiết, sống bằng tiền trợ cấp. Anh vay để tiêu, tiêu vung tay như một người trúng số thực sự, cho đến khi sự việc vỡ lở. Và lần này mới là đáy sâu thực sự...
Cuộc sống sẽ ra sao nếu một ngày bạn trúng 200 tỷ? (Ảnh minh họa) |
Tôi tự hỏi, cuộc sống của mình sẽ thế nào nếu sáng nay tôi trúng xổ số Vietlott 200 tỷ? Có vẻ gần như mọi vấn đề đang phải đối mặt sẽ được giải quyết nhanh chóng. Không còn nợ nần. Không còn phải đi làm vì tiền, và có thể bắt đầu ngay lập tức làm việc mình thích.
Cho tiền tất cả họ hàng - những người đang vật vã vì tiền, vốn là tiền, nhưng lại bị khoác cho cái áo ân oán tình nghĩa. Lo cho mẹ, cho con. Giúp đỡ tất cả bạn bè anh em còn khốn khó, với đời sống mưu sinh, với giấc mơ khởi nghiệp. Và thực hiện chuyến đi vòng quanh thế giới mà đời người ai cũng ước ao. Rồi tôi nghĩ tiếp, với tiền, mình sẽ dễ dàng làm lành với những người hiềm khích.
Xin lỗi vợ cũ, tặng cô ấy một khoản để không phải loay hoay chuyện tương lai. Xin lỗi thầy giáo cũ bao năm không liên lạc vì xấu hổ, tặng thầy cái ô tô. Xin lỗi vài đồng nghiệp đã nặng lời, đã hiểu lầm, đã quay lưng không nhìn mặt nhau, cũng chỉ vì danh lợi.
Thậm chí với rất nhiều tiền, tôi có thể mở lại quán cà phê sách mà mình thích. Bán cà phê với giá tượng trưng, để thật nhiều người đến ngồi chơi, và đọc. Tôi sẽ loay hoay pha cà phê thật ngon, nhìn mọi người ung dung đọc sách. Ừ, chỉ nghĩ thế, tôi đã thấy vui vui.
Liệu rằng chúng ta có thể rũ bỏ mọi lo toan muộn để tận hưởng cuộc sống? |
Nhưng đó là nếu tôi có 200 tỷ. Nếu tôi có. Mà thực tế thì tôi không có gì cả. Thế thì đời này bỏ đi rồi. Đúng không? Tôi không có gì để thực hiện những thứ hay ho tử tế mà mình muốn. Thế rồi tôi xem lại, từng thứ từng thứ một. Xem mình có thể làm gì - nếu không có tiền.
Tôi nhận ra rằng, đa số những điều đó có thể giải quyết mà không cần nhiều tiền, thậm chí là chả cần đồng nào. Tôi đã gặp và nói lời xin lỗi vào sáng nay, với những người tôi nợ lời xin lỗi. Họ tha thứ. Dịu dàng tha thứ. Tôi đã gọi cho đồng nghiệp cũ, hỏi thăm họ, sau nhiều năm. Họ rất vui, như chưa từng có điều gì không hay giữa chúng tôi. Tôi đã ôm mẹ tôi, đã đưa con tôi đi ăn, đã đến quán cà phê quen thuộc và đọc nửa quyển sách.
Ngày mai đầu tuần, tôi sẽ cân nhắc về việc tiếp tục công việc đang hành hạ tôi chỉ vì đồng lương. Khi tinh thần khá hơn một chút, tôi sẽ đi gặp những người họ hàng của mình. Coi như hôm qua, tôi đã mất 200 tỷ. Coi như từ hôm nay, tôi sẽ làm mọi thứ với tâm thế của người đã đứng dậy sau khi vĩnh biệt những kỳ vọng lớn lao. Tôi không dám quả quyết mình sẽ mạnh mẽ, nhưng tôi không muốn bỏ qua những cơ hội để sống một cách đàng hoàng.
Cuộc sống chính là món quà giá trị nhất, hơn một vé số trúng độc đắc |
Tất nhiên, có những thứ mà có tiền hay không có tiền, đều không thể thay đổi được. Như là sức khỏe - tiền tấn nhiều khi cũng bó tay trước căn bệnh nan y. Như là tình yêu - bao nhiêu tỉ để mua được trái tim chân thành của một con người? Những Được - Mất vô giá đó, con người buộc phải chấp nhận phúc phần của mình thôi. Bây giờ là mùa xuân. Những cành khô tưởng như củi mục bỗng nảy chồi xanh biếc. Đó là sự sống.
Cuộc sống có lý lẽ riêng, và con người có thiên tính vạn toán cũng không thay đổi được. Sự sống chính là món quà giá trị nhất, hơn một vé số trúng độc đắc, hơn mọi nỗi vui buồn hỉ nộ. Khi chúng ta sinh ra, chẳng phải chính hơi thở, trái tim đập, dòng máu nóng, đã là tấm vé số quý giá mang tên Cuộc Sống hay sao?
Đầu năm ngẫm chuyện xem bói và “giải nghiệp”
Việc phải nghe những thứ như “nghiệp nặng” từ người khác là một cách tự nhận lấy những nhận thức xấu thêm về bản thân.