Tôi bắt đầu sợ những cuộc điện thoại của bố mẹ bởi không phải ông bà hỏi thăm tôi, mà là để xin một thứ

Bố tôi còn nói con gái sống trong sung sướng thì không nên quên ơn bố mẹ.

Tôi sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả, từ nhỏ đã quen với việc tiết kiệm và làm việc vất vả. Bố mẹ tôi luôn quan niệm rằng, con cái chính là điểm tựa về mặt tinh thần lẫn vật chất cho tuổi già. Nhất là sau khi tôi kết hôn với một người đàn ông giàu có và hào phóng, bố mẹ tôi coi đó như một cơ hội để nâng cao đời sống của mình.

Lần đầu tiên bố gọi, ông nói mái nhà đã dột nát và cần sửa chữa gấp. Tôi biết đây là sự thật vì ngôi nhà đã cũ, nên tôi không ngần ngại chuyển một khoản tiền về để giúp đỡ. Số tiền đó không phải là nhỏ, nhưng với tình hình tài chính hiện tại của tôi, nó không ảnh hưởng lớn.

Một tháng sau, mẹ tôi gọi. Bà nói rằng máy giặt hỏng và cần mua một cái mới. Nhớ lại những ngày mẹ vất vả giặt giũ bằng tay, tôi đã gửi tiền về ngay mà không chút do dự. Tôi muốn những ngày còn lại của bố mẹ được thoải mái hơn.

Không lâu sau, cuộc gọi thứ ba đến, mẹ cần tiền để phẫu thuật mắt. Mắt mẹ 2 năm trở lại đây có dấu hiệu bị mờ, đi đường rất nguy hiểm. Tôi hiểu rằng việc này không thể chần chừ, nên tôi đã quyết định gửi tiền về một lần nữa.

Tôi nên từ chối thế nào để thỏa đáng mà không làm bố mẹ giận? (Ảnh minh họa)
Tôi nên từ chối thế nào để thỏa đáng mà không làm bố mẹ giận? (Ảnh minh họa)

Rồi vào dịp Tết Nguyên Đán, bố mẹ muốn có thêm tiền để mua sắm và chuẩn bị cho ngày lễ. Họ nói rằng hàng năm đều vậy và họ không muốn năm nay kém cạnh hàng xóm láng giềng. Huống chi giờ bố mẹ có cậu con rể giàu có, con gái sống trong sung sướng thì không nên quên ơn bố mẹ.

Nghe bố nói thế, tôi đã gửi tiền, nhưng lần này tôi cảm thấy nặng lòng. Tôi bắt đầu nhận ra rằng, dù tình yêu thương dành cho cha mẹ là vô hạn, nhưng việc cứ mãi cung cấp tiền bạc có thể khiến bố mẹ không bao giờ học được cách tự lập và biết đủ. Tôi bắt đầu thấy sợ những cuộc gọi của bố mẹ, bởi chẳng khi nào ông bà hỏi tôi sống ra sao, có vui vẻ không, sức khỏe thế nào mà chỉ là tiền, tiền, tiền.

Hôm qua, sau hơn 1 tháng xin tiền con gái, mẹ lại gọi cho tôi ẩn ý nói rằng ông bà muốn đi du xuân một chuyến. Già rồi mà chưa từng được đi du lịch, chưa được đi đâu xa, cứ quanh quẩn mãi gần nhà nên giờ ông bà muốn đăng ký chuyến du xuân với vài người bạn khác.

Đúng là tôi có thể gửi về 20 triệu để bố mẹ thoải mái đi chơi, nhưng đây là tiền của chồng tôi, và tôi không biết sau lần này, sẽ có bao nhiêu lần tới bố mẹ hỏi xin tiền tiếp. Tôi có nên cho ông bà không? Hay nên từ chối thế nào để thỏa đáng mà không làm bố mẹ giận?

Phương Nam