Vay mẹ vợ cũ 500 triệu gần 20 năm không trả, thấy bà mới bán nhà, cựu anh rể của tôi cũng về khoanh chân đợi chia tài sản

Loại đàn ông mặt dày như anh rể cũ của tôi chắc cũng hiếm có trên đời.

Tôi có bà chị gái mới hơn 20 tuổi đã đi lấy chồng, lấy nhau được đúng 3 năm thì đường ai nấy đi. Chị tôi dắt cô con gái về ngoại ở, kể từ đó chồng cũ của chị gần như biến mất khỏi trái đất, nửa cái bánh cũng không cho con nổi.

Chị tôi sợ hãi hôn nhân đến độ bây giờ con gái chị 18 tuổi rồi chị vẫn ở không vậy đó, nhất quyết không lấy chồng. Yêu đương nhăng nhít thì có nhưng cứ anh nào có ý định tiến xa hơn là chị xách váy chạy liền.

Trong 3 năm lấy chồng ấy, cựu anh rể của tôi có vay mẹ tôi 500 triệu để đầu tư làm ăn. Vay xong mất hút luôn không thèm nói nửa lời là bao giờ trả, có trả hay không.

Tất nhiên một phần lỗi cũng là do mẹ tôi dễ tin người quá, hồi ấy mẹ tôi nghĩ là dù sao cũng là con rể, là chồng con gái mình nên mẹ tin tưởng cho vay. Cũng có giấy nợ và đầy đủ thủ tục pháp lý đó nhưng anh ta không trả mà còn trốn đi đâu biệt tích nhiều năm.

Mẹ tôi thì xác định là mất khoản ý rồi. May mà số tiền đó với mẹ tôi cũng không đến mức là số tiền quá lớn. Chị gái tôi sau này nối nghiệp bà, kinh doanh, kiếm tiền giỏi cũng từng trả cho bà rồi nhưng trả xong bà lại cho lại cháu ngoại.

Ảnh minh họa 
Ảnh minh họa 

Mẹ tôi có khá nhiều tài sản là bất động sản nhưng con rể cũ của bà không biết đâu. May mà không biết mới vay có 500 triệu đó chứ biết chắc vay đểu vài tỷ quá!

Anh rể cũ chỉ biết bà có cái nhà ở phố cổ thôi. Đợt này bà rao bán cái nhà ấy, mới rao bán thôi chứ chưa bán cho ai hết thì ông anh rể mất hút bao nhiêu năm của tôi lại hiện hình về.

Tối hôm ấy cả nhà đang ngồi ăn lẩu ở nhà chị tôi, tự nhiên thấy chồng cũ của chị đứng lù lù trước cửa, còn vẫy con gái bảo mở cửa cho mình. Con bé bao nhiêu năm không gặp bố tự nhiên có ông nào từ đâu ra đứng xưng bố bảo mở cửa, nó 18 tuổi rồi chứ có phải 8 tuổi đâu mà bảo nó mở nó lại phải mở cho.

Thấy con bé không mở cửa thì anh ta khoanh chân ngồi ngay trước cổng, mồm oang oang nói vọng vào.

- Nghe bảo bà ngoại mới bán nhà ở phố cổ? Bán được chưa?

Cả nhà đang vui tự nhiên có của nợ ngồi áng ngữ ngay trước cổng nên ăn cũng mất ngon, định bụng lờ đi rồi nhưng anh ta đâu có biết điều.

- Bán được thì cũng phải chia đủ cho con dâu con rể chứ nhỉ. Nghe đâu bảo bà mới cho con dâu căn chung cư bên Linh Đàm mà. Cho dâu rồi thì cho rể đi chứ!

Trời ơi là trời! 500 triệu anh ta xơi tái không thèm trả cho mẹ cả nhà tôi đã không muốn nói đến rồi. Giờ còn đến đây ăn vạ đòi chia tài sản. Không hiểu đầu anh ta mọc trên cổ để làm gì chứ.

Chị gái tôi nói thầm bảo tôi gọi anh người yêu của tôi sang, khổ nhà bây giờ toàn là con gái, thấy điệu bộ của tên kia cũng không bình thường nên thôi cứ có đàn ông trong nhà cho yên tâm.

Lát sau người yêu tôi qua nhà, thấy anh ta ngồi thù lù một đống trước cửa thì chỉ hỏi anh làm cái gì mà ngồi trước cửa nhà người ta. Có mỗi thế thôi mà quả anh rể cũ trời đánh của tôi sợ chạy mất cả dép. Không thấy quay đầu lại lần nào.

Điều chúng tôi lo lắng nhất là sợ con gái của chị thấy bố như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm lý. Thế nhưng có vẻ như chị tôi đã dạy con rất tốt, con bé hiểu chuyện và không có phản ứng bất thường nào với sự xuất hiện chẳng ra làm sao của bố mình.

Thật sự tôi không thể hiểu nổi, sao trên đời lại có loại đàn ông nhìn mãi không có ưu điểm nào như cựu anh rể của tôi nhỉ?

Mạn Ngọc