Bán anh em xa mua láng giềng gần cũng không phải là sai đâu các bác ạ. Chỉ là thời đại này không nhất thiết phải mua bán gì, chỉ cần cố gắng chọn cái chỗ nào hàng xóm bớt quái thai đi một chút là được.
Hồi chưa lấy chồng hàng xóm quanh tôi ai cũng tốt, ở đấy toàn người trí thức, không thì cũng kiểu công nhân viên chức nhà nước về hưu nên họ sống rất biết điều, nếu không thể chan hòa được thì họ cũng không gây phần phức gì cho ai. Thế nhưng đến khi tôi đi lấy chồng thì bỗng nhiên có cảm giác bị ném vào cái ổ quỷ!
Ở nhà chồng còn một cô em dâu nữa, hai chị em chúng tôi hơn nhau có mấy tuổi thôi nên cũng dễ dàng thân thiết. Mẹ chồng tôi thì là người tốt nhưng khổ cái bà là tuýp người dễ bị thao túng tâm lý. Ví dụ sáng bà nói chuyện cô A thì nghĩ cái này tốt nhưng chiều thấy bác B chê thì sẽ nghĩ ngay là cái này nó không ra gì.
Được cái vì bà dễ bị thay đổi ý kiến như thế nên cứ hễ bà bị ai xúi bậy xúi bạ cái gì thì lũ con cái cứ việc xúm vào nói một lúc là bà tỉnh ra ngay.
Đầu ngõ nhà tôi có bà Lan, ôi trời ơi là trời cái nết của bà ấy không một ai ở cái khu này chịu nổi. Mặc dù nói chung thì cả cái khu này nhà nào cũng quái thai ngâm dấm cả nhưng được cái là có chung tinh thần ghét bà Lan.
Bà Lan có cái tật là hay đi nói xấu con dâu với tất cả mọi người trong xóm, có lần bà ấy còn nói xấu con dâu với con cún nhà tôi cơ.
Ảnh minh họa |
- Ôi Công Chúa đấy à! Xinh thế này chứ ai như con Oanh nhà bà vừa xấu người vừa xấu nết.
Dạ vâng, Công Chúa là con chó nhà tôi còn "con Oanh" là con dâu bà Lan.
Bà Lan này cũng có lần động vô tôi với em dâu rồi, bà ấy rảnh quá đi ngồi nói với mẹ chồng tôi là bà phải cứng lên, con dâu lớn thì hết nhuộm tóc xanh rồi nhuộm tóc hồng còn con dâu bé thì suốt ngày mặc váy ngắn với áo hai dây.
Mẹ chồng tôi nghe bà Lan nói cũng hơi xuôi xuôi, về cũng bảo tôi phải nhuộm tóc tối màu lại, cũng bảo em dâu không được ăn mặc như thế nữa. Thế là hai ông con trai lại phải ngồi thuyết phục bà là chuyện ăn mặc hay tóc tai là quyền tự do cá nhân. Nói một hồi bà cũng thấy đúng nên lại mặc kệ chúng tôi.
Ngay hôm sau bố chồng tôi sang tận nhà bà Lan để "nhắc nhở" bà ấy đừng có chõ mũi vào chuyện nhà người khác. Bố chồng tôi ghét bà Lan từ lâu lắm rồi, chỉ đợi cơ hội sang "combat" thôi.
Sau vụ đó bà Lan biết nhà tôi không dây được nên loại nhà tôi ra khỏi tầm ngắm. Trong khoảng thời gian này bà vẫn đi nói xấu con dâu khắp nơi.
Hồi trước chị Oanh mới đẻ chưa về dáng thì bà đi ngồi lê từ tổ dân phố này sang tổ dân phố khác để chê chị ăn lắm béo hú mà không có sữa cho con bú. Sau mấy tháng chị về lại dáng thì bà Lan lại lết dép từ sân nhà này đến sân nhà khác để nói con dâu chưa gì đã đỏm dáng chắc là có trai ở cơ quan... Nói chung từ mồm bà Lan ra thì con dâu nhà bà đúng là cái loại mèo tha quạ mổ!
Hôm vừa rồi chỉ có mỗi chuyện chị Oanh đi mua thịt không đúng cái hàng mà bà ấy thích thế là nguyên một tuần trời gặp ai bà ấy cũng kể nhà bà ấy có quả con dâu vô dụng, ngày nghỉ ở nhà cả ngày mà không mua nổi miếng thịt bò tươi ngon, bắt cả nhà ăn đồ ôi thiu. Bà nói đến độ mà cả phố ai cũng phải nghe chuyện này ít nhất một lần.
Hôm đó, tôi đang ngồi nhổ tóc sâu cho mẹ chồng ở trước sân nhà thì bỗng nhiên thấy ầm ĩ hết cả lên, lát sau thấy đúng giọng bà Lan cứ hỗi ôi lên rồi cả nhà chạy toán loạn ra ngoài.
Bà Lan cuống lên chạy vào nhà tôi vì mỗi nhà tôi đang mở cổng sẵn. Lát sau tôi thấy nguyên một con bò to đùng lững thững đi trước còn chị Oanh đủng đỉnh đi theo sau.
- Ơ con tưởng mẹ thích ăn bò tươi, đây con bê nguyên con bò về cho mẹ, mẹ muốn làm gì thì làm. Đảm bảo là cực kỳ tươi, không chê được vào đâu.
Để kể qua một chút, chị Oanh vốn là con nhà nông nên bà Lan mới hay coi thường chị thế. Tôi nhìn chị dắt theo con bò to gấp mấy lần người chị một cách dễ dàng, biết là chị đang vùng lên rồi nên tôi âm thầm thả cho chị 1 "like". Phải thế chứ, con giun xéo lắm cũng quằn, hiền mãi thì người ta lại ngồi lên đầu mình.
Sân nhà bà Lan rộng nên chị Oanh cứ thản nhiên buộc bò ở trong sân vài ngày đến khi bà Lan không chịu nổi nữa phải xuống nước xin con dâu thì chị mới dắt bò đi trả.
Kể từ đó, bà Lan lành hẳn không thấy nói xấu con dâu nửa câu nào nữa. Chắc sợ chị lại dắt bò về nhà!
Nửa đêm nghe tiếng động đáng sợ, tôi cầm đèn pin ra soi thì suýt ngất xỉu khi thấy chiếc bóng trắng đi qua đi lại ngoài vườn
Tôi hét toáng lên, chân tay run lẩy bẩy, còn bóng trắng kia cũng biến mất.