Mạng xã hội những ngày qua dậy sóng trước đoạn clip ghi lại cảnh một người mẹ khóc nấc, đau đớn đến tột cùng. Nguyên nhân đến từ việc cô con gái lớp 11 đã lén lấy 38 triệu đồng - số tiền là vốn liếng làm ăn của gia đình để đi "bao" bạn bè ăn uống. Trong khung hình lộn xộn ấy là những cuốn sách giáo khoa, vở ghi chép bị xé nát, vương vãi khắp sàn nhà. Đối lập với tiếng gào khóc của người mẹ là hình ảnh cô con gái quỳ gối, khuôn mặt trống rỗng, ánh mắt đờ đẫn nhìn vào khoảng không, không một giọt nước mắt, không một lời thanh minh.
Vụ việc không chỉ dừng lại ở một câu chuyện gia đình, mà nó đã trở thành một lát cắt đau lòng, phơi bày những đứt gãy nghiêm trọng trong giáo dục gia đình và áp lực của xã hội hiện đại.
38 triệu - Nỗi đau của người làm cha mẹ
Đầu tiên, không thể không dành một sự cảm thông sâu sắc cho người mẹ. Với nhiều gia đình lao động, 38 triệu đồng không chỉ là những tờ polime vô tri. Đó là mồ hôi, nước mắt, là những đêm thức trắng, là "nồi cơm" nuôi sống cả nhà. Khi đứa con mà mình đặt hết kỳ vọng, chắt chiu từng đồng để nuôi ăn học lại chính là người "đâm sau lưng" mình, nỗi đau đó không từ ngữ nào diễn tả hết.
Hành động lấy cắp số tiền lớn để phục vụ cho những nhu cầu phù phiếm như "bao bạn bè" của nữ sinh lớp 11 là một hành vi sai lệch nghiêm trọng về đạo đức và nhận thức pháp luật. Ở độ tuổi 16-17, lẽ ra em phải thấu hiểu được giá trị của sức lao động. Sự phẫn nộ của người mẹ là phản ứng tâm lý hoàn toàn bình thường của một con người khi bị đẩy vào đường cùng của sự thất vọng và túng quẫn.
![]() |
| Hình ảnh gây tranh cãi |
Khi sách vở bị xé nát: Sự phủ nhận tàn nhẫn
Tuy nhiên, cách người mẹ phản ứng trong cơn nóng giận lại gợi lên những trăn trở đau xót hơn cả hành vi mất tiền. Hình ảnh người mẹ xé nát sách vở của con mang tính biểu tượng đầy ám ảnh. Sách vở là tri thức, là con đường để đứa trẻ tiến thân, là tương lai. Hành động xé sách, dù vô tình hay cố ý, cũng giống như một tuyên bố: "Mẹ phủ nhận sự cố gắng của con, mẹ cắt đứt con đường tương lai của con".
Trong cơn cuồng nộ, người mẹ muốn trừng phạt con, muốn con phải đau đớn như mình đang đau. Nhưng bà quên mất rằng, giáo dục bằng sự hủy hoại chưa bao giờ mang lại kết quả tốt đẹp. Khi những trang sách bị xé vụn, thứ vỡ tan theo không chỉ là giấy trắng mực đen, mà là lòng tự trọng và sợi dây kết nối mỏng manh giữa hai mẹ con.
Sự "im lặng" đáng sợ hơn tiếng khóc
Điều khiến nhiều người xem clip rùng mình không phải là tiếng khóc của mẹ, mà là sự im lặng của con. Em ngồi đó, bất động, mặt không biến sắc giữa "bão tố". Các chuyên gia tâm lý gọi đây là phản ứng "đóng băng" (Freeze Response) - trạng thái khi hệ thần kinh bị quá tải vì sợ hãi hoặc đau đớn, khiến con người tê liệt cảm xúc để tự bảo vệ mình.
Nhưng ở một góc nhìn khác, sự im lặng đó còn là biểu hiện của sự "mất kết nối" hoàn toàn. Có thể trong mắt cô bé, việc giải thích, xin lỗi hay khóc lóc lúc này đều vô nghĩa. Hoặc đau lòng hơn, em đã quen với việc không được lắng nghe.
Tại sao một đứa trẻ lớp 11 lại cần đến 38 triệu để bao bạn? Phải chăng em đang dùng tiền để mua sự chú ý, mua tình bạn, hay đang cố gắng khỏa lấp một sự cô đơn trống hoác trong tâm hồn? Phải chăng em đang chịu áp lực đồng trang lứa khủng khiếp, nơi giá trị bản thân được đo đếm bằng độ "chịu chơi"? Đằng sau hành vi trộm tiền là một tiếng kêu cứu thầm lặng mà gia đình đã không nghe thấy từ lâu.
"Tòa án" mạng xã hội và vết sẹo số hóa
Sai lầm lớn nhất trong bi kịch này có lẽ là việc chiếc camera điện thoại được bật lên và nút "Đăng tải" được ấn xuống. Người mẹ có thể nghĩ rằng đưa con lên mạng để cộng đồng mạng dạy dỗ giúp, để con biết xấu hổ mà chừa. Nhưng bà đã vô tình đẩy con mình lên "đoạn đầu đài" của thời đại số.
38 triệu có thể kiếm lại được, nhưng nhân phẩm của một đứa trẻ vị thành niên khi bị bêu rếu công khai trước hàng triệu người thì khó mà vớt vát. Những bình luận ác ý, những ánh nhìn soi mói của bạn bè, thầy cô ngày mai đến lớp sẽ trở thành "bản án chung thân" đối với tâm lý của em. Trong kỷ nguyên số, một phút nóng giận của cha mẹ có thể trở thành "vết sẹo số hóa" (digital scar) đi theo con suốt cả cuộc đời. Đã có bao nhiêu đứa trẻ chọn cách cực đoan nhất để giải thoát khi không chịu nổi áp lực từ dư luận? Bài học đó vẫn còn nguyên giá trị.
Tiền mất, đừng để mất cả con
Câu chuyện này là một hồi chuông cảnh tỉnh chát chúa cho mỗi gia đình. Thứ nhất, là bài học về Giáo dục tài chính: Đừng đợi đến khi con lớn mới dạy con quý trọng đồng tiền. Hãy để con hiểu sự vất vả của lao động từ nhỏ. Thứ hai, là bài học về Quản trị cảm xúc: Khi con phạm sai lầm (dù lớn đến đâu), cha mẹ cần là người tỉnh táo nhất để dẫn lối, chứ không phải là người châm thêm dầu vào lửa. Đòn roi hay sự bêu rếu chỉ thỏa mãn cơn giận của người lớn, nhưng lại giết chết sự hối lỗi của trẻ con.
Mong rằng sau cơn bão này, người mẹ sẽ bình tâm lại để gỡ bỏ những clip kia xuống, và thay vì xé sách, hãy ngồi xuống để tìm cách "vá" lại tâm hồn của con. Số tiền 38 triệu là một học phí quá đắt đỏ, nhưng nếu nó đổi lại được sự thức tỉnh về cách yêu thương và giáo dục con cái, thì có lẽ vẫn còn cơ hội để sửa sai. Đừng để đến lúc chúng ta thắng trong một cuộc tranh cãi, nhưng lại thua mất một đứa con.




















































A dua dạy con theo 1 câu nói rất hot, tôi suýt thì phá nát tương lai con, đẩy cả nhà vào bi kịch!
Suốt nhiều năm, tôi nuôi hai đứa con đúng y cái kiểu “hiểu lầm” ấy.