Tôi năm nay 63 tuổi, là cán bộ hưu trí đang có cuộc sống an nhàn khi tuổi già. Suốt quãng thời gian từ lúc kết hôn đến nay vợ chồng tôi luôn nỗ lực, phấn đấu để gia đình có cuộc sống sung túc, không phải bận tâm đến tiền bạc khi về già.
Nhờ sự cố gắng, chăm chỉ của cả hai vợ chồng nên bây giờ giá trị tài sản của tôi có thể lên tới hàng tỷ đồng. Có lẽ từ nay đến lúc cuối đời, tôi cũng không phải lo lắng quá nhiều về chuyện tiền bạc, kể cả đau ốm cũng không phiền đến đồng tiền của con cháu.
Vợ chồng tôi chỉ có một cô con gái duy nhất, bởi vậy có bao yêu thương, kỳ vọng, vợ chồng đều dành cho con. Mặc dù nhà tôi có điều kiện kinh tế nhưng chúng tôi không muốn con sống ỉ lại bố mẹ, thế nên từ khi con còn nhỏ đã dạy bảo con làm mọi việc trong nhà.
Con gái tôi lớn lên hiền lành, ngoan ngoãn chưa từng khiến bố mẹ phải phiền lòng. Sau khi ra trường con nhanh chóng có được công việc thuận lợi, lúc này vợ chồng tôi nhận thấy con cũng đến tuổi lập gia đình nên đã căn dặn rằng: "Tài sản của bố mẹ sau này để lại hết cho con, vì vậy con hãy tìm một anh chàng nào chịu ở rể. Còn nếu họ không đồng ý thì chia tay con nha. Bố mẹ chỉ có mình con, cuối đời chỉ biết nhờ cậy vào con thôi đấy!".
Con gái tôi không một chút do dự, tự tin khẳng định chắc chắn sẽ tìm được người đàn ông phù hợp theo ý của bố. Vợ chồng tôi thấy vậy thì mừng lắm, tôi còn khuyên con nên chọn gia đình nào đông con hoặc có từ 2 con trai trở lên vì như vậy sẽ dễ dàng thuyết phục nhà thông gia hơn.
Trải qua một vài mối tình, cuối cùng con gái tôi cũng tìm được bạn trai mà gia đình có đến 3 anh em. Ngay từ ngày đầu con gái dẫn bạn trai về ra mắt, tôi đã đề cập đến chuyện ở rể. Khi thấy tôi nhắc đến vẻ mặt của cậu ấy bỗng nhiên trầm xuống, vợ chồng tôi còn lo sợ cậu ấy sẽ từ chối nhưng thật không ngờ một lúc sau cậu ấy lại vui vẻ chấp nhận và nói miễn sao hai đứa bên nhau là đủ.
Những ngày sau đó, tôi thường xuyên mời con rể tương lai đến nhà ăn cơm. Thấy cậu ấy cũng hiền lành, tốt tính rất hợp với con gái tôi nên vợ chồng tôi rất ưng ý muốn đẩy nhanh chuyện cưới xin. Lúc đầu hai đứa còn chưa muốn cưới vì muốn tập trung lo cho sự nghiệp nhưng khi con gái tôi có bầu thì đám cưới được đẩy nhanh hơn dự định.
Ảnh minh họa (Nguồn AI) |
Đến hiện tại, vợ chồng con gái cưới nhau được hơn 1 tháng. Cuối tuần vừa rồi tôi theo các con về nhà thông gia chơi và có chuyện muốn bàn. Biết vợ chồng tôi đến bà thông gia ra đón tiếp niềm nở lắm. Sau một hồi nói chuyện, thấy ông bà đều rất vui vẻ và thoải mái tôi mới bắt đầu bàn về việc cho con trai ở rể. Thế nhưng, tôi vừa dứt lời, ông thông gia liền đứng dậy phản đối: "Con trai tôi sẽ không bao giờ đi ở rể cả. Con gái ông giờ đã cưới về đây nên việc các con sống ở đâu là do tôi quyết định, ông không có quyền gì cả".
Không khí trong nhà lúc này vô cùng căng thẳng, hai bà cùng các con ngồi một chỗ không dám lên tiếng gì. Còn tôi cũng chỉ nghe để ông ấy nói cho sướng miệng, rồi chờ ông ấy nói xong tôi mới chốt hạ một câu: "Nếu các con chịu đến sống cùng bố mẹ thì toàn bộ tài sản sẽ được sang tên cho các con. Còn nếu không thì toàn bộ số tài sản đó bố mẹ sẽ để lại cho con cháu trong họ". Nghe tôi nói đến đây, con rể liền đứng dậy thuyết phục bố mẹ, về phía thông gia thì không nói được lời nào. Phải sau một hồi lâu dưới sự thuyết phục của con trai, ông bà ấy mới đồng ý cho con trai lên ở rể.
Buổi trưa trước khi về, ông bà ấy có làm cơm mời chúng tôi ở lại dùng bữa. Ăn xong, ông thông gia nói là muốn nghỉ ngơi nên về phòng nằm. Lúc sau, tôi thấy con rể qua phòng gặp bố. Tôi cũng không để ý, nhưng đến lúc vô tình đi ngang qua phòng ông thông gia, tôi nghe rõ lời con rể nói với bố rằng: "Con không thích về nhà vợ đâu, nhưng vẫn phải cố chịu đựng. Đợi sau này khi được thừa kế tài sản, con sẽ lấy lý do rồi chuyển về đây với bố mẹ".
Tôi nghe xong mà choáng váng suýt ngất, tôi không thể nào ngờ con rể mà tôi tin tưởng, yêu thương hết mực lại mưu mô và thủ đoạn đến thế. Tôi chợt nhớ lại ngày đầu khi tôi nhắc đến chuyện ở rể, thấy con lưỡng lự rồi lại vui vẻ đồng ý, lúc đó tôi cũng thắc mắc tại sao con thay đổi thái độ nhanh như vậy?
Mãi cho đến bây giờ tôi mới biết con đã toan tính đặt chân vào nhà tôi để chiếm đoạt tài sản nhà vợ. Biết được bộ mặt thật của con rể, tôi suy nghĩ nhiều và cảm thấy mệt mỏi, chán nản. Liệu tôi có nên nói ra sự thật và khuyên con gái ly hôn chồng để tránh đau khổ về sau? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Đối đãi với 2 con rể đều quý như nhau, đến khi chồng mất, một người muốn đẩy tôi đi, một người thì kéo tôi về (P1)
Ai có khó khăn gì chúng tôi đều cố gắng hết sức giúp đỡ, không vì người này giàu mà thiên vị, người kia nghèo mà chê bai.