Đừng quên khăn mùi xoa

Là một người đàn ông, tôi cảm thấy giữa chúng ta vẫn có khoảng cách, cái khoảng cách lạnh lẽo không thuộc về giới tính.

Tôi phát hiện trên mạng xã hội Facebook một nhóm có cái tên rất lạ: “Tỏ ra chúng ta là một gia đình”. Dù là nhóm kín (chỉ thành viên mới xem được nội dung), có tới hơn 340.000 thành viên tham gia từ khắp thế giới. Trong nhóm, ai cũng có thể chia sẻ bất kỳ điều gì trong cuộc sống của họ.

“Hi fam!” (fam viết tắt của family - nghĩa là gia đình) - họ chào nhau, như cái cách mà người Việt chúng ta thường nói: “Xin chào cả nhà”.

“Xin chào cả nhà, tôi là một người Hồi giáo, và tôi thấy rất thích không khí tưng bừng của lễ Giáng sinh”, một người đàn ông trung niên ngoại hình đặc sệt Trung Đông đăng lên bức ảnh chụp cạnh cây thông Noel. Vậy là rất nhiều người hưởng ứng, họ là người theo Thiên Chúa giáo đang sống ở Malaysia, họ là người được sinh ra ở Trung Đông nhưng lại chọn theo Thiên Chúa giáo.

Đừng quên khăn mùi xoa

“Tôi đang cảm thấy rất tồi tệ, tôi cần sự động viên tích cực hoặc đơn giản là một cái ôm. Không có ai ở bên cạnh tôi để chuyện trò, và tôi cảm thấy sâu thẳm trong mình đã đứt hết các sợi kết nối với con người. Đã gần 2 năm kể từ khi người thân yêu nhất của tôi rời xa thế giới, nhưng sự trống rỗng vẫn nguyên xi và nặng trĩu” - một chàng trai người Anh viết. “Rất chia sẻ với sự mất mát của con, con trai thân mến. Gửi con một cái ôm dài”, một bà mẹ đáp lời từ nước Mỹ. “Giáng sinh là thời gian rất buồn và cô đơn của những người đang phải chịu đựng sự mất mát, không thể vui, chỉ có những kỷ niệm… Tôi rất chia sẻ với cảm xúc của bạn, mỗi người phải tự vượt qua theo những cách riêng. Bạn hãy cố gắng làm mình bận rộn. Đi du lịch và viết ra những suy nghĩ trong đầu có thể hữu ích nhé”, một cô gái từ Thụy Điển viết.

“Xin chào cả nhà. Tôi tên là Ivana, tôi đến từ Thụy Sĩ. Cuộc sống của tôi chưa bao giờ dễ dàng. Tôi bẩm sinh mang chứng ADHD* và chứng khó đọc. Tôi là mẹ đơn thân của 3 đứa trẻ. Sức khỏe của tôi càng tệ hơn khi tôi ly hôn và giành quyền nuôi cả 3 con.

Từ tháng 4 năm nay, tôi buộc phải gửi các con ở cơ sở giáo dưỡng do Nhà nước bảo trợ, nhưng tôi vẫn cố gắng gặp chúng đều đặn. Nhân viên y tế phụ trách trường hợp của tôi vẫn đang giúp đỡ tôi, cố gắng hướng tới tương lai từ những nỗ lực từng chút.

Bất chấp mọi khó khăn, tôi chưa bao giờ đánh mất sự hài hước, và mục tiêu của tôi là tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn cho bản thân cùng các con. Tôi thử xây dựng một kênh video cá nhân, ở đó tôi đăng tải các clip diễn hài cũng như chia sẻ các hiểu biết của tôi về vấn đề sức khỏe tâm thần. Tôi mong cả nhà sẽ ủng hộ, theo dõi, và nếu có thể kiếm tiền từ việc này thì tuyệt quá. Tôi muốn tìm thuê một căn hộ cho bọn trẻ và tôi đoàn tụ, có phương tiện di chuyển để thăm con và đưa chúng đi chơi…

Xin cảm ơn vì đã ủng hộ tôi. Yêu tất cả gia đình”.

Bên dưới lời chia sẻ này của Ivana, là những lời chào và hứa ủng hộ theo dõi từ Hy Lạp, Zimbabwe và những quốc gia khác nữa. “Tôi 34 tuổi, cũng có 3 con, và tôi rất muốn học hỏi kinh nghiệm của chị”, một người mẹ viết.

Tôi đọc những chia sẻ đó đã thành thói quen, mỗi buổi sáng khi thức dậy, và mỗi tối trước khi ngủ. Không chỉ thấy thú vị và xúc động với những câu chuyện của con người, tôi rất ngạc nhiên khi hàng trăm nghìn thành viên, nhưng gần như không có những lời tiêu cực, phán xét hay chế giễu. Mọi người từ khắp nơi trên thế giới chia sẻ cảm xúc, câu chuyện, hoặc đơn giản là một bức ảnh mình thấy thú vị. Họ có thể cười, có thể rơi nước mắt của ngập tràn trong hạnh phúc của cuộc tân hôn, và cũng có thể của tận cùng cô đơn, tuyệt vọng. Luôn có nhiều người sẵn lòng chia sẻ, đưa khăn mùi xoa lau nước mắt cho họ.

Khi bắt đầu viết cộng tác với tạp chí Phụ nữ Mới, Tổng biên tập giao cho tôi… tự nghĩ chuyên mục, với định hướng là viết gì đó cho phụ nữ trải lòng. Thế là tôi đề xuất mục “Khăn mùi xoa”, vật mà đàn ông mang theo nhưng mục đích chính lại dành cho phụ nữ. Tôi muốn được ngồi cạnh lắng nghe, và chia sẻ với những người phụ nữ về các vấn đề mà chị em gặp, còn vướng mắc, hay đã qua rồi nhưng vẫn muốn “xả” ra. Đó là cơ hội hiếm có để tôi có thể hiểu hơn (dù tất nhiên là không thể nào hiểu hết) về phụ nữ.

Tất cả chúng ta đã quá quen với những mệnh đề được truyền thông ra rả về bình đẳng giới, về tôn trọng nữ quyền, về sự khác biệt kiểu “đàn ông sao Hỏa, đàn bà sao Kim”… Ra rả đến mức, mỗi dịp 8/3 hay 20/10, những người giễu cợt nhiều nhất lại toàn là chị em phụ nữ. Là một người đàn ông, tôi cảm thấy giữa chúng ta vẫn có khoảng cách, cái khoảng cách lạnh lẽo không thuộc về giới tính. Nó thuộc về con người thôi. Xa cách và lạnh lẽo, là vấn nạn của xã hội đương đại. Internet cho người ta cảm giác liên kết, khi mà những người bạn cũ xa cách hàng chục năm có thể tìm lại nhau, và ở đầu này thế giới có thể trực tiếp chuyện trò, xem những hoạt động đang diễn ra ở đầu bên kia, độ trễ chỉ tính bằng giây. Sự thuận tiện ồ ạt của xa lộ thông tin, khiến chúng ta có-cảm-giác mình biết mọi thứ. Nhưng đáng buồn thay, chúng ta hiểu được bao nhiêu điều?

Đừng quên khăn mùi xoa

Xa lạ với những vấn đề của con người, đó mới là điều đáng rơi nước mắt. Bởi vì nếu chúng ta thà tin vào những gì đọc trên mạng, chứ không chịu lắng nghe, không chịu chạm đến, thì chúng ta sẽ lạnh lùng hơn, nghi ngờ hơn, phán xét hơn và càng lúc càng thấy cô đơn hơn. Nhiều người trong chúng ta không còn chiếc khăn mùi xoa trong túi nữa, dù rằng những giọt nước mắt lại rơi nhiều hơn trước.

Mong rằng tất cả những người phụ nữ đều hạnh phúc, tự mình tìm thấy hạnh phúc và làm chủ năng lượng hạnh phúc. Những định kiến về giới không chỉ là đánh giá thấp, mà còn là đánh giá quá cao khả năng của chị em. Trên tất cả, mỗi người phụ nữ chắc hẳn đều mong được hiểu và chia sẻ, hơn là giúp đỡ - dù chỉ giúp lau nước mắt.

Trong bài viết cuối cùng cho mục “Khăn mùi xoa” này, thay vì trò chuyện qua một bức thư như thường lệ, tôi chọn cách đưa lên một vài bức thư. Tôi muốn chia sẻ với chị em phụ nữ nói riêng, và tất cả độc giả nói chung, rằng trước khi đứng đằng sau những hàng rào định kiến về giới, về chủng tộc, về quốc tịch, về tôn giáo… thì tất cả chúng ta vốn không có sự phân chia nào. Vẫn không hề có sự phân chia nào đâu, khi chúng ta muốn chia sẻ, quan tâm và rộng lòng thương yêu.

Chiếc khăn mùi xoa này, xin gửi mọi người luôn giữ nơi ngực áo.

-----

* ADHD: viết tắt của attention deficit hyperactivity disorder - chứng tăng động giảm chú ý ở người lớn.

Gia Hiền

Bình đẳng giới, là từ hai phía

Bình đẳng giới, là từ hai phía

Nghiên cứu cho thấy những chuẩn mực truyền thống về nam tính và giới làm sai lệch nhận thức và gia tăng bất bình đẳng giới ở nhiều lĩnh vực cuộc sống.

Đọc nhiều nhất