Trong quan niệm của nhiều người Á Đông, một gia đình chỉ thật sự trọn vẹn khi có "đủ nếp đủ tẻ". Người ta tin rằng, con trai là trụ cột, là người nối dõi tông đường; còn con gái là "chiếc áo bông nhỏ", "bình rượu mơ" dịu dàng, biết quan tâm, chăm sóc cha mẹ. Có con trai, con gái, hai chữ "nếp tẻ" ghép lại mới hoàn hảo, biểu tượng cho một gia đình đủ đầy, viên mãn.
Nhưng cuộc đời thật sự có đơn giản như vậy không?
Từ nỗi mặc cảm đến niềm tự hào của người cha có tám cô con gái
Một câu chuyện có thật tại vùng nông thôn ở Trung Quốc đã khiến nhiều người phải suy nghĩ lại. Một người đàn ông họ Vương và vợ khi còn trẻ cũng từng ôm giấc mơ "sinh được quý tử". Thế nhưng, số phận lại đưa họ đi theo một hướng khác: hai ông bà sinh liền tám đứa con, tất cả đều là con gái.
Vì điều kiện kinh tế khó khăn và sức khỏe của vợ không cho phép, họ buộc phải dừng lại. Tin tức ấy khiến hàng xóm xung quanh không ít lời ra tiếng vào. Có người châm chọc rằng họ "mệnh không có con trai", thậm chí ác ý nói ông Vương "kiếp trước làm điều thất đức, nên kiếp này tuyệt tự".
Những lời nói đó khiến ông Vương từng có lúc tức giận, thậm chí lạnh nhạt với chính các con gái của mình. Nhưng rồi, một buổi chiều nhìn thấy lũ trẻ ríu rít chơi đùa trong sân, ông chợt nhận ra, dù là trai hay gái, tất cả đều là máu mủ ruột rà, là kết tinh của tình yêu vợ chồng ông. Chúng đến với ông là phúc phần, là ân nghĩa chứ không phải gánh nặng.
![]() |
| Ảnh minh họa |
Từ đó, ông thay đổi hoàn toàn. Ông dành hết tâm sức để nuôi nấng, dạy dỗ tám cô con gái nên người. Dù cuộc sống không khá giả, ông vẫn cố gắng cho các con được học hành đến nơi đến chốn, dạy các con biết sống tử tế, biết yêu thương, biết hiếu thuận với cha mẹ và tôn trọng người khác.
May mắn thay, tám cô con gái của ông Vương đều rất ngoan ngoãn, lễ phép, ai nấy đều trưởng thành, thành đạt và hết lòng hiếu thảo. Giờ đây, ông đã ngoài 60 tuổi, sống an yên bên người vợ hiền. Tám cô con gái dù đã lập gia đình, vẫn chọn ở gần cha mẹ để tiện chăm sóc. Cuối tuần, cả đại gia đình lại tụ họp, tiếng cười rộn ràng khắp căn nhà nhỏ.
Mỗi lần đi dạo ngang nhà hàng xóm, ông Vương đều vui vẻ chào hỏi, không quên cười bảo: "Tôi tuy không có con trai, nhưng con gái tôi hiếu thảo chẳng thua ai". Có lần, ông còn tự hào bảo: "30 năm trước, tôi bị cười nhạo vì đẻ toàn "lũ vịt giời", giờ thì tôi lại là người to nhất làng".
Trong khi đó, người hàng xóm từng cười chê ông dù có hai con trai, lại phải sống cảnh cô đơn vì con cái xa cách. Nhìn ông Vương tuổi xế chiều được con cháu quây quần, họ chỉ biết thở dài ganh tị.
Con cái, dù trai hay gái, chỉ cần biết hiếu thuận là đủ
Không ít người vẫn giữ quan niệm cũ: có con trai thì mới "nối dõi tông đường", mới bảo đảm được tuổi già sung túc. Vì suy nghĩ đó, họ tìm đủ mọi cách để sinh được "một thằng con trai", thậm chí đánh đổi cả sức khỏe và hạnh phúc của người mẹ. Nhưng thực tế chứng minh, sự bình yên và ấm áp của tuổi già không đến từ việc có con trai hay con gái mà đến từ tấm lòng hiếu thuận của con cái.
Một đứa trẻ biết yêu thương, biết trân trọng cha mẹ không tự nhiên mà có. Hiếu thảo là kết quả của quá trình giáo dục lâu dài, của tình thương, của sự gương mẫu trong từng hành động nhỏ.
Cha mẹ chính là tấm gương đầu tiên trong cuộc đời con. Khi con còn nhỏ, cha mẹ cần gieo vào lòng con những bài học về lòng biết ơn: kể cho con nghe những câu chuyện giản dị về sự hiếu thảo, về cách ông bà, cha mẹ từng chăm sóc con ra sao. Nhưng quan trọng hơn cả là chính cha mẹ phải sống đúng với điều mình dạy: biết tôn trọng ông bà, sống nhân hậu, công bằng, và không phân biệt con trai - con gái.
Một người mẹ yêu thương con cái như nhau, một người cha luôn công bằng và tôn trọng các con, sẽ khiến con học được rằng: giá trị của con người không nằm ở giới tính, mà nằm ở tấm lòng và cách sống.
Khi cha mẹ gieo mầm yêu thương và tôn trọng ấy từ sớm, đứa trẻ dù lớn lên trong hoàn cảnh nào cũng sẽ biết hiếu nghĩa, biết quay về với nguồn cội. Và khi ấy, dù là con trai hay con gái, các con đều sẽ đặt chữ "hiếu" lên hàng đầu, gìn giữ và tiếp nối truyền thống tốt đẹp của gia đình.

















































Cha mẹ dạy con về trung thực, nền tảng của tính cách bền vững
Để con lớn lên tử tế, cha mẹ cần dạy trẻ trung thực và có trách nhiệm. Đây là hành trang quý giá giúp trẻ tự tin, được tin tưởng và có lòng tự trọng, danh dự khi trưởng thành.