Tôi có suy nghĩ rất khác mọi người. Hồi trước, tôi từng tranh cãi với nhóm bạn thân (sau đó nghỉ chơi luôn) vì chuyện nên lấy chồng giàu hay chồng nghèo. Họ nói nếu chồng nghèo mà biết tu chí làm ăn, thương vợ yêu con thì chẳng có lý do gì để từ chối cả. Nhưng tôi lại nghĩ lấy chồng giàu là điều tốt nhất, khi người ta giàu có, họ sẽ có thời gian và tiền bạc dành cho mình. Hơn nữa, khi chồng giàu, mình cũng có tiền tiêu dùng thoải mái, kể cả biếu bố mẹ ruột.
Với quan điểm đó, giữa 2 người đàn ông theo đuổi tôi, một người trẻ tuổi, điển trai, thương tôi nhưng nghèo và một người trung niên, giàu có nhưng bản tính khô khan; tôi đã chọn người đàn ông giàu. Lễ cưới của tôi diễn ra rình rang, nổi tiếng bậc nhất trong khu xóm. Nhà trai đặt sính lễ rất cao, gồm 5 lượng vàng, 50 triệu tiền mặt và vòng vàng trang sức. Ai cũng tấm tắc khen tôi biết chọn chồng.
Nhưng rồi chung sống chưa tròn 1 tháng, tôi đã tự động cuốn gói rời khỏi nhà chồng. Chồng tôi bản tính gia trưởng tột cùng. Ngay đêm tân hôn, anh ta đã ép tôi nghỉ việc, toàn tâm lo cho gia đình và chăm sóc người bà đang nằm liệt một chỗ. Người giúp việc đã bị cho nghỉ việc trước đám cưới của chúng tôi nên bao nhiêu việc nhà cửa đều rơi hết vào tay tôi. Cả ngày, tôi đầu xù tóc rối bởi quá nhiều việc; thậm chí thời gian cầm đến điện thoại cũng không có.
Chỉ sau 1 tháng lấy chồng giàu, tôi đã bỏ về nhà mẹ đẻ. (Ảnh minh họa) |
Tiền bạc chồng tôi giữ hết. Mỗi sáng, anh ta sẽ đưa tôi 200 nghìn để đi chợ. Tôi kêu ít, anh ta mắng tôi tiêu xài phung phí, nếu không tiết kiệm thì làm sao giàu có được. Chưa kể, 50 triệu tiền sính lễ và 5 lượng vàng, anh ta đòi tôi phải trả lại đủ, bỏ vào két sắt cất giữ chứ không được đưa cho nhà ngoại. Tôi cãi lại còn bị chồng tát vì tội hỗn láo.
Đỉnh điểm mọi chuyện là khi mẹ tôi bệnh nặng, em trai gọi điện báo tin và bảo tôi đem tiền đến đóng viện phí cho mẹ. Em tôi còn đang học đại học, chưa đi làm có tiền nên chuyện lo cho bố mẹ là trách nhiệm tôi nên làm. Vậy mà chồng lại không cho tôi cầm tiền đi, còn bảo nếu tôi dám trái ý anh ta thì ly hôn.
Không chịu đựng nổi nữa, tôi viết đơn ly hôn, ký luôn và dọn đồ về nhà bố mẹ. Tôi chăm sóc mẹ ở bệnh viện mấy ngày nay rồi, chồng tôi cũng chẳng có một cuộc điện thoại hay đến hỏi thăm. Sau chuyện lần này, tôi mới ân hận và thấm thía cảnh lấy chồng giàu. Giờ phải làm sao để lấy lại số tiền vàng sính lễ, tài sản chính đáng thuộc về tôi đây?
Đau khổ suốt 2 năm níu kéo chồng, ngày ra tòa, tôi lại thấy như trút được gánh nặng
Tôi không muốn từ bỏ cuộc hôn nhân vẫn luôn hoàn hảo trong mắt mọi người.