Tôi và anh quen nhau từ những năm tháng đầu tiên của đại học, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành người một nhà với anh vì quê tôi quá xa.
Thế nhưng không ngờ chúng tôi cứ thế kéo dài tình yêu tới hết 4 năm trong trường và thêm 2 năm tốt nghiệp đi xin việc. Sau cùng anh quyết định cầu hôn tôi trong lúc tài chính còn chật vật. Cả 2 ở nhà trọ trên thành phố, công việc thì chưa ổn định, trong tay không có gì nhưng hứa hẹn sẽ yêu thương nhau.
Anh quyết không phiền đến bố mẹ, tôi cũng không muốn là gánh nặng cho ai. Anh đã phải vay mượn khắp nơi để chuẩn bị cho hôn lễ của chúng tôi. Hôm tổ chức đám cưới ở thành phố, gia đình tôi từ quê mang lên một cây vàng, còn gia đình anh chỉ có thể tặng một chỉ vàng.
Những ngày đầu mới cưới, chúng tôi phải dùng số vàng cưới để vượt qua. Bây giờ, sau 8 năm, mặc dù chưa giàu có, nhưng chúng tôi đã có một cuộc sống ấm no, hạnh phúc.
Tôi về phòng, bật khóc vì ấm ức và kể với chồng thì anh bảo tôi đừng so bì nữa. (Ảnh minh họa) |
1 tuần trước, nhà chồng tôi họp bàn việc tổ chức đám cưới cho em trai anh. Em chồng kém chồng tôi 10 tuổi, lấy vợ gần nhà nên coi như sau này 2 vợ chồng em ấy sẽ chăm lo cho bố mẹ chồng.
Sau khi họp xong, mẹ chồng gọi em chồng ở lại nói chuyện còn chúng tôi giải tán về phòng mình. Nhưng do bỏ quên điện thoại nên tôi quay lại phòng khách lấy và nghe thấy mẹ chồng nói tới chuyện trong hôn lễ sẽ lên trao cho con dâu 1 chiếc kiềng vàng khoảng 1 lượng. Bà mua từ nửa tháng trước, giờ lấy ra cho em chồng xem và hỏi có còn muốn thêm gì không?
Nghe đến đây mà tôi tủi thân vô cùng. Khi chúng tôi cưới thì mẹ chồng cho được 1 chỉ vàng, thế mà giờ em dâu mới lại nhận được 1 lượng. Chênh lệch quá lớn.
Tôi về phòng, bật khóc vì ấm ức và kể với chồng thì anh bảo tôi đừng so bì nữa. Thời thế thay đổi, khi trước nhà anh nghèo nên 1 chỉ vàng là quý lắm rồi. Giờ có của ăn của để hơn, với lại em trai anh kiếm được, biết đâu 1 lượng vàng kia là em ấy cho tiền thì mẹ mới có để mua.
Hôm cưới em chồng, tôi nhiệt tình giúp đỡ chăm lo các công việc từ sửa soạn chuẩn bị cho tới khi kết thúc hôn lễ. Thế nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi vẫn không hài lòng vì cách đối xử bất công của mẹ chồng!
Chồng từ chối gần gũi vợ, tôi cay đắng phát hiện ra sự thật và càng sốc với câu nói xanh rờn của mẹ chồng
Không bênh vực tôi, mẹ chồng còn lên tiếng bao biện cho thói xấu tật hư của con trai bà.