Tự đưa mình vào tròng để chị dâu dắt mũi, đến lúc mẹ chồng qua đời, tài sản thừa kế thì chị "ăn tất": 200 triệu uất hận

Tôi uất nghẹn không nhịn được nữa liền đứng lên cãi nhau với chị.

Tôi năm nay 33 tuổi, lấy chồng đã được 5 năm. Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi thuê nhà sống trên thành phố để tiện cho công việc. Bố chồng mất sớm, mẹ chồng tôi ở cùng với vợ chồng anh cả ở dưới quê. Dù ở xa nhưng hàng tháng chúng tôi vẫn thường xuyên về thăm và gửi tiền để anh chị lo cho mẹ.

Mẹ chồng tôi rất chu đáo, không quá khắt khen với con dâu. Chồng tôi cũng rất quan tâm tới vợ, chịu khó làm ăn, không vướng vào rượu chè, cờ bạc. Vì sớm ra ở riêng nên mối quan hệ giữa tôi và nhà chồng cũng khá tốt. Quả thực, tôi không có chút gì chê ở nhà chồng, chỉ trừ chị dâu không được thoáng tính, mỗi lần tôi về thăm mẹ chồng là chị đều tỏ ra khó chịu.

Vợ chồng anh chị đều làm kinh doanh. Cách đây 2 năm, vợ chồng tôi về thăm mẹ, chị dâu đến gặp tôi khóc lóc nói cho chị vay 300 triệu để cứu vãn công việc kinh doanh khỏi bị phá sản. Thấy anh chị gặp khó khăn, tôi bàn với chồng rồi rút số tiền 200 triệu đang gửi ngân hàng để cho chị dâu vay. Đây là toàn bộ số tiền mà hai vợ chồng tôi tích góp dành dụm để sắp tới mua nhà. Vì chị cần gấp lại là anh em trong nhà nên tôi cứ đưa cho chị ấy mượn mà không ghi lại giấy tờ vay mượn.

Số tiền 100 triệu còn lại, chị dâu nhờ tôi đứng tên vay giúp người quen và trong một phút suy nghĩ không thấu đáo, tôi đã mủi lòng đi vay hộ chị. Sau khi cầm 300 triệu cả của nhà tôi và số tiền tôi đi vay giúp, chị dâu cảm ơn tôi rối rít, chị hứa khi nào công việc tốt lên thì anh chị sẽ trả.

Khoảng 1 năm sau thấy công việc của anh chị dần tốt lên, tiền tiêu thoải mái, tôi cũng vui vì đã giúp chị. Sẵn tiện tôi có việc cần tiền nên mới gọi hỏi lấy lại từ chị số tiền đã vay. Chị dâu đang nói chuyện vui vẻ bỗng trở nên bực tức. Chị ấy bóng gió nói tôi là mới cho vay đã đòi, người trong nhà mà còn lo mất... Sau đó chị thẳng thừng bảo tôi đi vay bên ngoài khi nào có sẽ trả sau.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.

Quá bất lực trước lời nói của chị dâu, tôi đành cắn răng đi vay bạn bè. Cũng vì chuyện này mà vợ chồng tôi nhiều lần cãi cọ, mâu thuẫn.

Hai tháng trước, mẹ chồng tôi không may bệnh nặng qua đời. Mảnh đất trước nhà của bố mẹ, vợ chồng tôi không thấy khi còn sống mẹ dặn dò hay di chúc gì nhưng mới đây chúng tôi rất bất ngờ khi biết tin chị dâu đã bán mảnh đất đó đi với giá 1 tỷ.

Sau đó, chị gọi vợ chồng tôi về rồi đưa đúng 100 triệu để trả chỗ vay hộ. Chị nói thẳng với chúng tôi: "Số tiền 200 triệu thì coi như là tiền chú thím hỗ trợ anh chị đã chăm sóc mẹ từ trước đến giờ". Thật sự nghe câu nói của chị dâu, tôi uất nghẹn không nhịn đươc nữa liền đứng lên cãi nhau với chị.

Vợ chồng tôi không sống cùng nhưng hàng tháng vẫn đóng góp nuôi mẹ. Chúng tôi cũng là con của mẹ. Không có lý gì khi chị bán mảnh đất trước nhà, đã không chia cho chúng tôi phần nào rồi. Giờ chị còn mang chuyện tiền nợ ra để đổi công chăm sóc mẹ. Thật không thể chấp nhận được.

Suốt 2 năm qua, tôi vì tin lời chị nên phải khổ sở đi vay mượn. Càng nghĩ tôi càng tức, chị đã như vậy thì tôi cũng không nhường, ngoài số tiền 300 triệu mà chị đang nợ, tôi cũng quyết đòi lại tiền mà chị đã bán mảnh đất trước nhà. Tôi không biết giấy tờ của mảnh đất đó như thế nào, mẹ chồng có di chúc gì không nhưng tôi chắc chắn bà không bao giờ thiếu công bằng với các con. Kể cả là từ mặt nhau, tôi cũng phải đòi bằng được số tiền ấy. Theo mọi người tôi nên làm thế nào là tốt nhất trong hoàn cảnh này. Xin hãy cho tôi lời khuyên.

Nhật Hạ