Tôi họ Triệu, năm nay 59 tuổi, về hưu đã được 4 năm. Mức lương hưu của tôi là 17 triệu một tháng, đối với cuộc sống ở thành phố thì đây được coi là một mức lương cao. Nếu không nhờ tôi đi làm sớm, thời gian công tác lại dài, chắc chắn bây giờ tôi không thể nào có được tiền lương hưu cao như vậy.
Lương hưu cao nhưng không nỡ tiêu xài
Hồi còn trẻ tôi kết hôn sớm, 21 tuổi là sinh con, cho nên tuy giờ tôi mới 55 tuổi nhưng con trai tôi đã 34 rồi. Năm 28 tuổi thì con tôi cưới vợ, cháu trai tôi giờ đã 6 tuổi, chuẩn bị vào lớp 1. Lúc cháu nội ra đời, tôi đi làm giấy khai sinh cho nó, thầm nghĩ trong đầu nhân lúc vẫn còn mạnh khoẻ nhanh nhẹn, giúp hai đứa chăm con dọn dẹp nhà cửa cho chúng đỡ vất vả. Nhưng con dâu tôi lại từ chối, nó nói rằng đã bàn bạc với ông bà ngoại rồi, nó sinh xong thì ông bà ngoại sẽ sang đây ở để tiện chăm cháu luôn, để ông bà nội không cần chạy qua chạy lại nữa.
Con dâu đã nói vậy thì tôi cũng đành thôi, nhưng hầu như ngày nào tôi cũng ở nhà con trai, giúp đỡ làm chút việc lặt vặt, ngắm nhìn đứa cháu nội đáng yêu của mình. Mỗi lần ở đấy, ông bà thông gia có vẻ không vui lắm, không mấy nhiệt tình với tôi, không hỏi thì chẳng nói. Dần dần, tôi cũng ít qua thăm cháu hơn, đỡ để hai bên thông gia không vừa mắt nhau lại khó chịu thêm.
Chồng tôi đã mất từ 10 năm trước do bị bệnh, tôi ở một mình trong căn nhà một phòng khách rộng, hai phòng ngủ, 2 phòng vệ sinh. Lúc trước chưa về hưu thì tôi còn có thể ở trong cơ quan tám chuyện với đồng nghiệp cho bớt buồn. Còn bây giờ, cuộc sống nghỉ hưu chỉ xoay quanh nhà và chợ, đến một người để nói chuyện cho vui cũng không có.
Bạn bè thấy tôi như vậy thì giới thiệu tôi đến làm nhân viên thu phí ở bãi đỗ xe. Tôi rất thích công việc này, bởi nó vừa giúp tôi có thêm thu nhập 6 triệu một tháng, lại vừa có người để giao lưu chuyện trò mỗi ngày. Nhờ khoản tiền này mà tôi có thể mua những món ngon đắt tiền mà trước giờ không dám mua.
Ảnh minh họa. (Nguồn AI) |
Thương con nên đưa tiền lương hưu của mình cho con tiêu
Có một lần, tôi mua rất nhiều đồ mang đến nhà con trai thăm cháu. Vợ nó thấy tôi mặt mày hớn hở nên cũng hỏi: “Mẹ thành đại gia rồi ư, sao mua nhiều đồ thế này? Lại còn đắt nữa chứ!”. Tôi cũng chẳng giấu giếm gì, kể với con dâu chuyện tôi làm thêm được 6 triệu một tháng. Con dâu nghe vậy thì hào hứng lắm, nó bảo nghỉ hưu như mẹ thích ghê, vừa có lương hưu vừa có lương làm thêm, chẳng bù cho con, ngày nào cũng bù đầu lo chuyện tiền bạc. Từ khi có con, trong nhà một đống chuyện phải chi tiền, nào là tiền nhà, tiền xăng xe, tiền bỉm sữa quần áo của em bé, làm con không kịp thở. Ông bà thông gia ở bên cạnh cũng nói thêm vào rằng chúng tôi là nông dân, không có lương hưu, tất cả mọi chi phí sinh hoạt của ông bà đều do hai vợ chồng trẻ gánh, áp lực lại tăng gấp bội.
Vậy mà từ trước đến giờ con trai tôi chưa ca thán câu nào về chuyện này, mỗi lần tôi hỏi nó có thiếu tiền tiêu không, nó chỉ cười rồi bảo lương tháng của con được hơn 20 triệu, làm gì có chuyện thiếu tiền. Thế là tôi cũng tưởng thật, nghĩ rằng hai vợ chồng nó không phải lo chuyện tiền nong gì, hôm nay nghe con dâu kể vậy tôi mới thấy có lỗi. Tôi chủ động nói với con dâu, một mình mẹ cũng không tiêu nhiều tiền, lương hưu của mẹ sẽ đưa cho con chi tiêu trong nhà, mẹ có khoản thu nhập thêm kia là đủ sống. Con dâu nghe xong thì mặt mũi bừng tỉnh, nhưng sau đấy lại xụ xuống luôn. Nó nói chồng nó mà biết được chắc chắn sẽ mắng vợ một trận. Tôi an ủi nó, con đừng lo, mẹ không nói với nó đâu. Nghe vậy, con dâu mới nhận tiền tôi đưa.
Từ đấy trở đi, lần nào tôi đến thăm cháu, ông bà thông gia cũng đon đả ra đón tiếp, thái độ tốt hơn trước nhiều, khiến tôi cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Cứ thế qua 3 năm, mãi đến một hôm, tôi nhìn thấy bài đăng của ông bà thông gia trên mạng, tôi liền có ý định nghỉ việc.
Phát hiện ra bộ mặt thật của thông gia
Ngày hôm đó, tôi đến nhà con trai chơi với cháu, bế nó xuống nhà sưởi nắng, lại gặp ngay bà Ngô hàng xóm bên cạnh nên chúng tôi ngồi tán gẫu với nhau. Bà Ngô bảo tôi, tôi thấy bà nghĩ không thoáng bằng thông gia bà gì cả, bà xem người ta mặc cái gì, còn bà mặc cái gì đây? Bà kiếm được bao nhiêu tiền, người ta kiếm được mấy đồng nào, bà phải tốt với bản thân mình chút chứ. Tôi không đồng ý, nói tôi có thấy ông bà thông gia mặc đồ hiệu bao giờ đâu, mặc quần áo cũng giống tôi mà. Bà Ngô ngạc nhiên nhìn tôi, ủa, bà chưa xem ảnh người ta đăng trên mạng sao? Tôi nói tôi không kết bạn với họ trên mạng vì không cần thiết, có chuyện gì cứ gọi thẳng cho con trai con dâu là được.
Ảnh minh họa. (Nguồn AI) |
Thế là bà Ngô lấy điện thoại ra, mở ảnh lên cho tôi nhìn. Tôi xem ảnh mà giật cả mình, không tin nổi vào những bức ảnh trước mắt mình. Toàn là ảnh nhà thông gia với con dâu tôi đi ăn ở nhà hàng sang chảnh, rồi ảnh chụp đi mua sắm ở trung tâm thương mại, mua vàng với trang sức vô số lần, cứ như tiền là lá đa nhặt bừa là có vậy.
Tôi hỏi bà Ngô sao lại biết trang cá nhân của ông bà thông gia, bà Ngô cười bảo là người ta chủ động kết bạn với tôi để khoe của đấy. Nói chuyện thêm một lúc thì bà Ngô đi về, tôi thấy xung quanh không có ai nên rút điện thoại ra gọi cho con trai. Con trai tôi đang trong giờ làm, thấy tôi gọi đến thì nghi hoặc hỏi: “Mẹ ạ, sao giờ này lại gọi cho con, trong nhà xảy ra chuyện gì ư?”.
Tôi hỏi: “Con có kết bạn với bố mẹ vợ không?”, con trai tôi nói: “Không ạ, con không kết bạn, mẹ hỏi làm gì?”. Tôi đành tìm cớ nói chuyện qua loa rồi cúp máy. Lúc bế cháu lên nhà, tôi thấy nhà thông gia đang thì thầm to nhỏ gì đó với nhau, thấy tôi thì im bặt. Tôi nhìn cổ tay bà thông gia đeo một chiếc vòng vàng siêu bự, chắc là mới mua. Thế là tôi cố tình hỏi bà mua cái vòng này bao nhiêu tiền thế? Mặt bà thông gia biến sắc, nói là đây là vòng cũ, tôi vừa mới đem đi đánh bóng lại cho mới. Tôi nghe cái là biết bà ta đang nói dối, vì trên vòng tay có một con dấu chạm nổi bằng vàng nguyên chất, đồ cũ không thể đánh bóng ra cái dấu đấy được.
Cứ nghĩ đến số tiền tôi cực khổ kiếm được lại bị nhà thông gia tiêu hoang là tôi lại tức không chịu được. Nhà thông gia ít tuổi hơn tôi, không chịu đi làm kiếm tiền, nằm ở nhà há miệng chờ sung, lấy tiền của tôi đi mua sắm xa hoa, có ai mà không bực chứ!
Ảnh minh họa. (Nguồn AI) |
Tôi lập tức lấy lý do thân thể không đủ sức khoẻ, nghỉ việc làm thêm, để đòi lại sổ lương hưu về. Lấy được tiền xong, tôi lập tức mua vé máy bay đi du lịch, đây cũng là chuyến du lịch đầu tiên của tôi sau khi nghỉ hưu. Từ nay trở đi tôi sẽ không ngốc như trước nữa, dâng tiền của mình đi cho người khác hưởng thụ.
Từ khi không chu cấp tiền, tôi không thấy nhà thông gia đăng ảnh lên mạng nữa. Còn tôi, một người trước giờ không mấy khi đăng ảnh, giờ lúc nào cũng chia sẻ những khoảnh khắc thú vị của bản thân cho mọi người cùng xem. Tất cả phong cảnh đẹp, món ăn ngon, tôi đều chụp lại đăng lên mạng hết, để cho nhà thông gia mở to mắt ra mà ngắm, cho họ hiểu rằng chỉ có tiêu tiền mình làm ra mới tiêu được lâu dài, tiêu một cách đàng hoàng không sợ ai.
Có một câu nói rất hợp với bên thông gia, đó là: Tự bê đá đập vào chân mình. Nếu hai người đó không khoe mẽ lên mạng thì chắc cả đời tôi cũng không phát hiện ra bọn họ tiêu tiền của tôi. Đã lấy tiền của tôi, lại còn khinh thường, không biết ơn, vậy thì tôi sẽ cho họ trả giá đắt cho hành vi sai trái của mình và phải gánh chịu mọi hậu quả họ gây ra.
U60 nghỉ hưu đến sống cùng con dâu được 2 tháng đã phải vội vã quay về quê cũ: Một món sườn non như giọt nước tràn ly
Cầm tiền của con dâu đâu phải lúc nào cũng vui vẻ, có khi đó là áp lực của người làm mẹ chồng.